Nền tảng cụ thể của phương pháp này như sau: (xin lỗi vì ở đây không có kí hiệu đạo hàm theo hướng nên tôi dùng tạm kí hiệu , (X) F là đạo hàm theo hướng ( with respect to) X của F coi Y như một tham số.
Vídụ:
Bài toán tổng quát như sau: cho hàm số F(X,X1,..,Xm) có thể mở rộng ra cho m biến với điều kiện ban đầu là Gn(X,X1...Xm)=0 với n,m 1. Lagrange đã cm được rằng điểm xảy ra cực trị của hàm số F(X) nằm trong tập nghiệm của "hệ phương trình" (Xj) F- ( Ai (Xj) Gi) )=0 (với j từ 1 đến m, Ai là tham số).
Phương pháp này không chỉ rõ ra đâu là cực đại đâu là cực tiểu ,nhưng tập nghiệm của hệ pt trên bao hàm cả hai điểm đó, hoặc ít nhất 1 điểm( trong trường hợp 1 trong hai giá trị xảy ra ở vô cực).
Để luyện tập pp này tôi xin đưa ra một số ví dụ khá hay:
1) Cho X+Y+Z=4
Tìm giá trị min max của tích XYZ.
Đây là bài của bạn 777666.
2) Cho
Tìm max : P=3XYZ - 10(X+Y+Z)
Đây là bài của bạn AnhCuong.
Đơn giản hơn các bạn có thể thử làm với những bài như cho X,Y,Z>0
Thỏa mãn X+Y+Z=A chẳng hạn
Tìm min của
(Lưu ý : phương pháp này rất mạnh nhưng chúng ta rất dễ nhầm lẫn trong tính toán vì đôi khi pp đưa về một pt bậc cao kết quả không đẹp, nhưng có thể nói chắc chắn rằng sau khi biết pp này việc tìm cực trị của những biểu thức dạng như trên không còn nhiều khó khăn nữa)
Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi Alligator: 04-09-2005 - 03:54