Đến nội dung

Hình ảnh

Không thể

* * * * * 2 Bình chọn

  • Please log in to reply
Chủ đề này có 9 trả lời

#1
supermember

supermember

    Đại úy

  • Hiệp sỹ
  • 1644 Bài viết

Không Đề

Ngày mai em đi…
Nắng vẫn vàng trên những con đường
Sài Gòn vẫn đầy những nắng gió
Tiếng chuông nhà thờ
Tiếng còi xe
Đèn đỏ , đèn xanh…

Hình như
Có bước chân ai lặng lẽ hơn
Giảng đường vô hồn , thầm than trách
Tiếng cười nói nhạt nhoà
Chỗ nào đây , để đôi mắt yêu thương ….

Chốn trời Tây
Em có buồn không em
Dòng máu nóng tuổi trẻ chực trào dâng
Giờ đông đặc.

Giấc mơ ơi !
Mang em về với tôi
Cho tôi một lần nữa yêu thương
Cho tôi nhìn cánh hoa đào khẽ nở
Về , em nhé….


Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi supermember: 28-10-2010 - 09:26

Khi bạn là người yêu Toán, hãy chấp nhận rằng bạn sẽ buồn nhiều hơn vui :)

#2
hangochoanthien

hangochoanthien

    * ĐÔNG TÀ*

  • Thành viên
  • 165 Bài viết
Mà cho hỏi em hỏi thử nhân vật "em" là ai thế?MÀ sao nghe như những bước chân NHẹ nhàng đi vào những miền đất xa xôi để người ở lại phải ngồi thương nhớ .HI HI Đung là cảm xúc của những người đang..........

supermember :

thanks em vì lời bình luận này nhé ^^

Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi supermember: 16-06-2011 - 22:47


#3
Ha Pham Ngoc Khanh

Ha Pham Ngoc Khanh

    Binh nhất

  • Thành viên
  • 27 Bài viết
Bài thơ như một lời tâm tình của một anh chàng sắp phải xa người yêu. Có thể đó chỉ là cuộc chia li trong thời gian ngắn, cũng có thể đó là cuộc chia li mãi mãi. Nhưng dù sao đi nữa thì phải xa một nửa của chính mình, ai lại không cảm thấy hụt hẫng cơ chứ? Trong lòng người con trai ấy giờ đây là bao nỗi niềm chồng chéo lên nhau, trong lòng anh là sự xáo trộn lớn. Và vì thế mà cái cuộc sống đang diễn ra hết sức bình thương kia dưới con mắt của anh lại trở thành bất thường. Anh tự hỏi tại sao cuộc đời lại cứ trôi đi như không hề có chuyện gì xảy ra như vậy? Và cái bất thường kia phải chăng là trong lòng anh chứ không phải là ở đời? Nhưng bằng con mắt chủ quan của mình, anh nhìn đời và thấy nó lạ, và anh phải thốt lên rằng "vẫn" như một phát hiện, một sự ngạc nhiên, một dấu hỏi lớn.
Nhưng không phải là anh không tìm được cái "bình thường". Giữa bao nhiêu điều "bất thường" kia, anh thấy cái tình của mình trong cảnh. Ấy chính là cái "bình thường" đối với anh. Nỗi lòng của con người đã bao trùm lên cảnh vật, để cho "bước chân lặng lẽ", để cho "giảng đường vô hồn", để cho "tiếng cười nói nhạt nhoà"...Tất cả dường như trở nên mờ nhạt và đượm buồn trong mắt chàng sinh viên(cũng có thể là một giảng viên). Cảnh vật dường như thấm đượm tình người, từ vô hồn mà trở thành có hồn.
Tất cả, tất cả khiến cho người con trai phải thốt lên như một nguyện ước "Giấc mơ ơi !/Mang em về với tôi". Giờ đây(có lẽ là khi đã xa người yêu) anh chỉ muốn lại đc có "em" trong vòng tay mình, dù chỉ là trong một giấc mơ- một giấc mơ mà thôi. Trái tim anh giờ đây đã đóng băng, Mùa đông lạnh giá đã bao trùm tâm can anh. Và chỉ có "em', chỉ có "em" mới mang lại mùa xuân cho anh, mang lại sức sống và niềm tin vào lẽ đời cho anh. "Em" là người duy nhất có thể đem lại hạnh phúc cho anh. Hình ảnh "hoa đào" cũng chính là một hình ảnh chọn lọc. Làm đại diện cho mùa xuân có hai loại hoa là hoa mai và hoa đào. Dù là người miền Nam, đc gần gũi với hoa mai hơn nhưng anh lại nghĩ đến hoa đào trước. Phải chăng ấy là bới vì với anh, hoa đào là hiếm hoi đc thấy hơn? Hay ấy là bởi vì sắc mai chói chang quá, rực rỡ quá mà không đc nhẹ nhàng, êm dịu, ấm áp như sắc đào. Và thế nên để chỉ "em", nhân vật trữ tình nghĩ tới hoa đào(vì với chàng trai ấy "em" là nguồn sống).
Câu thơ cuối cùng là một lời nhắn nhủ thiết tha: "Về,em nhé...". Dấu chấm lửng ở cuối câu thơ cũng như để khẳng định rằng câu chuyện sẽ còn đc tiếp tục.(Cái này thì phải nhờ tác giả viết tiếp thôi!)

P/s:Em chưa yêu và cũng chưa nghĩ đến chuyện yêu nên có thể cảm nhận của em còn chưa đúng lắm. Nội dung còn sơ sài, có thể chưa đúng lắm vs tất cả những gì anh đã nghĩ khi viết.
Mong anh thông cảm!
(em hỏi riêng anh 1câu: Chuyện thật bao nhiêu % vậy?
Ý em ko phải anh là nhân vật trong chuyện mà em muốn hỏi anh lấy cốt truyện từ thực tế hay là tưởng tượng ra)


Mod:Không post 2 bài có nội dung giống nhau,em nhé.Bài post mới nhất của em sẽ bị xóa.

Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi dark templar: 17-06-2011 - 09:21


#4
E. Galois

E. Galois

    Chú lùn thứ 8

  • Quản lý Toán Phổ thông
  • 3861 Bài viết

Không Đề

Ngày mai em đi…
Nắng vẫn vàng trên những con đường
Sài Gòn vẫn đầy những nắng gió
Tiếng chuông nhà thờ
Tiếng còi xe
Đèn đỏ , đèn xanh…

Hình như
Có bước chân ai lặng lẽ hơn
Giảng đường vô hồn , thầm than trách
Tiếng cười nói nhạt nhoà
Chỗ nào đây , để đôi mắt yêu thương ….

Chốn trời Tây
Em có buồn không em
Dòng máu nóng tuổi trẻ chực trào dâng
Giờ đông đặc.

Giấc mơ ơi !
Mang em về với tôi
Cho tôi một lần nữa yêu thương
Cho tôi nhìn cánh hoa đào khẽ nở
Về , em nhé….


Bài thơ rất hay, do bạn sáng tác hay là của ai vậy?

supermember :


Bài thơ này supermember sáng tác vào ngày 12/7/2010

Ngoài ra supermember có 1 câu hỏi vui thế này nhé :

Câu thơ áp cuối là câu mà supermember thích nhất trong bài thơ này ; lúc nãy có bạn thử giải thích nghĩa rồi ; nhưng chưa đúng ; có ai đoán được không ?

Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi supermember: 17-06-2011 - 09:31

1) Xem cách đăng bài tại đây
2) Học gõ công thức toán tại: http://diendantoanho...oạn-thảo-latex/
3) Xin đừng đặt tiêu đề gây nhiễu: "Một bài hay", "... đây", "giúp tớ với", "cần gấp", ...
4) Ghé thăm tôi tại 
http://Chúlùnthứ8.vn

5) Xin đừng hỏi bài hay nhờ tôi giải toán. Tôi cực gà.


#5
h.vuong_pdl

h.vuong_pdl

    Thượng úy

  • Hiệp sỹ
  • 1031 Bài viết
:lol:, theo em "về" đơn giản là về thôi ạ. :D

@@@ thực ra, mới đọc sơ qua, em nghĩ "về" ở đây có thể là sự chờ đợi của tác giả, mong "em" về với mình.

Cũng có thể "về" theo một nghĩa rất dễ thấy từ khổ thơ 4, tác giả viết " Trời Tây", có lẽ nhân vật "em" đang chuẩn đi du học ở đâu đó. Khi ra đi lòng trẻ nhiệt huyết, hi vọng đóng góp quê hương. Nhưng giờ khi sang đó học tập rồi thì không muốn về nữa ( "giờ đông đặc").
Đây cũng là thực trạng chúng mà chũng ta đang bàn luận về việc sinh viên du học về đóng góp trên mảnh đất của mình.

@@@ Qua 2 cách hiểu trên, két hợp lại có thể thấy tác giả muốn em "về" là ....

p/s: anh super member ak. Em nghĩ bạn gái anh là người Sài Gòn chuẩn bị đi du học phải khong ak :lol:

supermember :

câu thơ đang đề cập đến là câu " Cho tôi nhìn cánh hoa đào khẽ nỡ "

Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi supermember: 17-06-2011 - 10:37

rongden_167


#6
Messi_ndt

Messi_ndt

    Admin batdangthuc.com

  • Thành viên
  • 679 Bài viết

Không Đề
......
Cho tôi nhìn cánh hoa đào khẽ nở
Về , em nhé….


Em nghĩ cánh hoa đào khẽ nở là mùa nghỉ (gần xuân) có thể GF của anh Lộc về SG cũng nên.
Thơ hay quá trời quá đất.

#7
hangochoanthien

hangochoanthien

    * ĐÔNG TÀ*

  • Thành viên
  • 165 Bài viết
Theo em nghĩ chắc người ấy đi du học ở nhật nên mới có ý là cánh hoa đào.......Đầu óc của em hạn hẹp nên chỉ nghĩ được thê thôi...........hi hi .... :lol: :lol:

#8
hangochoanthien

hangochoanthien

    * ĐÔNG TÀ*

  • Thành viên
  • 165 Bài viết

Không Đề
Cho tôi nhìn cánh hoa đào khẽ nở
Về , em nhé….

Đây là câu trả lời của bạn..........xin dấu tên . mình xin gửi thay bạn.......... :leq :infty
Nội dung là:
"Nhân vật trong bài thơ này cũng chính là nhân vật trong truyện ngắn Trái tim khô của tg. Do vậy, ta có thể hiểu "về" có nghĩa là trở lại vs chính mình, thuỷ chung vs chính mình của quá khứ-cái quá khứ mà khi ấy "em" còn hồn nhiên, trong sáng như bông hoa đào mới nở trong sớm mai. Bông hoa ấy mang vẻ đẹp dịu dàng,nguyên sơ của buổi đầu xuân-tuổi trẻ mỗi người-và ấy là vẻ đẹp tinh khôi, trong trẻo nhất. cô gái ấy đã từ bỏ chàng trai để chọn một con người chỉ có cái vẻ bề ngoài là lượt, bóng bẩy hay cũng là chạy theo cái phồn hoa đô hội, cái ảo ảnh trước mắt, cái vỏ bọc bên ngoài tầm thường. để rồi cô đã tự đánh mất chính mình-cái phẩm chất tốt đẹp vốn có của cô. Và như thế cũng có nghĩa là cô đã đánh mất cái "quan trọng nhất"
Viết như vậy, tác giả muốn gửi tới độc giả, đặc biệt là giới trẻ, phải biết trân trọng chính mình để sống tốt, sống đẹp và không bao giờ đánh mất những gì quý giá nhất của mình. Đừng vì danh vọng, lợi lộc trước mắt mà làm mất đi tình yêu chân thật và con người tốt đẹp của minh................"

supermember :

supermember rất vui vì bài thơ mình viết nhận được sự quan tâm của nhiều người . Quả thật là supermember không hề muốn viết thơ hay truyện ngắn vì mỗi lần viết chẳng qua vì 1 nỗi buồn không nói ra được ; chỉ có thể viết ra để giải toả . Bài thơ " Không thể " và truyện ngắn " Trái Tim Khô " này đều xuất phát từ những cảm xúc thật - Chàng trai không bao giờ trách cô gái ; chàng chỉ khẽ buồn cho cuộc đời nhiều sóng gió của bản thân mình

Viết hộ về 1 người bạn :(

Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi supermember: 19-06-2011 - 21:46


#9
hangochoanthien

hangochoanthien

    * ĐÔNG TÀ*

  • Thành viên
  • 165 Bài viết

Đây là câu trả lời của bạn..........xin dấu tên . mình xin gửi thay bạn.......... :D :D
Nội dung là:
"Nhân vật trong bài thơ này cũng chính là nhân vật trong truyện ngắn Trái tim khô của tg. Do vậy, ta có thể hiểu "về" có nghĩa là trở lại vs chính mình, thuỷ chung vs chính mình của quá khứ-cái quá khứ mà khi ấy "em" còn hồn nhiên, trong sáng như bông hoa đào mới nở trong sớm mai. Bông hoa ấy mang vẻ đẹp dịu dàng,nguyên sơ của buổi đầu xuân-tuổi trẻ mỗi người-và ấy là vẻ đẹp tinh khôi, trong trẻo nhất. cô gái ấy đã từ bỏ chàng trai để chọn một con người chỉ có cái vẻ bề ngoài là lượt, bóng bẩy hay cũng là chạy theo cái phồn hoa đô hội, cái ảo ảnh trước mắt, cái vỏ bọc bên ngoài tầm thường. để rồi cô đã tự đánh mất chính mình-cái phẩm chất tốt đẹp vốn có của cô. Và như thế cũng có nghĩa là cô đã đánh mất cái "quan trọng nhất"
Viết như vậy, tác giả muốn gửi tới độc giả, đặc biệt là giới trẻ, phải biết trân trọng chính mình để sống tốt, sống đẹp và không bao giờ đánh mất những gì quý giá nhất của mình. Đừng vì danh vọng, lợi lộc trước mắt mà làm mất đi tình yêu chân thật và con người tốt đẹp của minh................"

supermember :

supermember rất vui vì bài thơ mình viết nhận được sự quan tâm của nhiều người . Quả thật là supermember không hề muốn viết thơ hay truyện ngắn vì mỗi lần viết chẳng qua vì 1 nỗi buồn không nói ra được ; chỉ có thể viết ra để giải toả . Bài thơ " Không thể " và truyện ngắn " Trái Tim Khô " này đều xuất phát từ những cảm xúc thật - Chàng trai không bao giờ trách cô gái ; chàng chỉ khẽ buồn cho cuộc đời nhiều sóng gió của bản thân mình

Viết hộ về 1 người bạn :D

Anh supermembẻ đừng thanks em thanks bạn đó ý ........ Công nhận học chuyên toán mà bạn đó viết văn hay ghê ..... :D :D

#10
dark templar

dark templar

    Kael-Invoker

  • Hiệp sỹ
  • 3788 Bài viết

Không Đề

Ngày mai em đi…
Nắng vẫn vàng trên những con đường
Sài Gòn vẫn đầy những nắng gió
Tiếng chuông nhà thờ
Tiếng còi xe
Đèn đỏ , đèn xanh…

Hình như
Có bước chân ai lặng lẽ hơn
Giảng đường vô hồn , thầm than trách
Tiếng cười nói nhạt nhoà
Chỗ nào đây , để đôi mắt yêu thương ….

Chốn trời Tây
Em có buồn không em
Dòng máu nóng tuổi trẻ chực trào dâng
Giờ đông đặc.

Giấc mơ ơi !
Mang em về với tôi
Cho tôi một lần nữa yêu thương
Cho tôi nhìn cánh hoa đào khẽ nở
Về , em nhé….

Không biết ai đó lại có câu nói:"Dân chuyên Toán thì khô khan nhỉ ?" :D) Theo mình thấy trong diễn đàn rất có nhiều ngưởi có khiếu viết văn.:D Xem trong mục quán văn là biết.
P/s:@supermember:Em tưởng cái này là cảm xúc thật của anh,hóa ra là của bạn anh.:D

supermember :

Trong bài hát " Khúc giao mùa " ; người ta sẽ không thể quên câu hát rất đẹp :" Đôi môi em anh ngỡ cánh đào " ; do đó ; Thấy được cánh hoa đào khẽ nỡ ; tức là thấy cô gái khẽ nở nụ cười :D

Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi supermember: 23-06-2011 - 18:44

"Do you still... believe in me ?" Sarah Kerrigan asked Jim Raynor - Starcraft II:Heart Of The Swarm.




1 người đang xem chủ đề

0 thành viên, 1 khách, 0 thành viên ẩn danh