Thơ của người học Toán
#1
Đã gửi 28-12-2004 - 17:49
TỰ BẠCH
Lần đầu tiên ta thấy minh đại ngốc
Dẫu trán cao cũng đầy nếp hoa văn
Cao ráo, đẹp chai,ngoại hình đâu đến nỗi
Nên ra đường khối đứa gọi bằng anh.
Suy ngẫm kĩ chợt thấy lòng hối tiếc
Chẳng lẽ ta lặp lại lịch sử thằng bờm
Bao công lao thầy cô hằng giáo dục
Đầu óc vẫn ngu si như địa ngục tối om
Ôi! hóa ra chỉ tại ta tất cả
thiếu tự tin nên lí sự ngược đời
Rằng cha mẹ sinh ra ta ngu si tại ý trời
Nên chăm ngoan luôn là điều không thể
Có nhữnh lúc tự nhiên ta căm ghét
Cái ngốc nghếch kia cứ bám riết ta hoài
Ghét xã hội sinh ra toàn đứa giỏi
Điểm tốt nó dành trừ một,hai
Rơi dâu rồi cái chí làm trai!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Vợ bắt gặp, chưa mắng một lời, đã chối
Cô gái nhà bên nhìn tôi cười bối rối
Vợ giận anh rồi, tối qua ngủ với em...
#2
Đã gửi 29-12-2004 - 09:40
Điểm giao thừa,tôi là một lát cắt
Trong không gian trù mật của thời gian
Là điểm đầu,tôi cũng là điểm cuối
Hai vecto nối tiếp của thời gian
Bên trái tôi một epxilon
Là năm mới với bao niềm mơ ước
Tôi đứng giữa nhưnng không là trung điểm
Vì trước tôi là thời gian vô tận
Và sau tôi là vô tận thời gian
Hàm thời gian tại thời điểm giao thừa
Có bước nhảy giữa hai bờ mới cũ./.
Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi maiyeutoanhoc: 24-01-2005 - 18:32
#3
Đã gửi 29-12-2004 - 16:31
Tình bạn ta là muôn vàn đẳng thức
Sống với nhau như hai vế phương trình
Rồi đây cuộc đời sẽ chứng minh
Tình bạn ta là muôn ngàn định lý
Thanks!!!
#4
Đã gửi 29-12-2004 - 16:41
Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi maiyeutoanhoc: 24-01-2005 - 18:32
#5
Đã gửi 30-12-2004 - 10:02
#6
Đã gửi 23-01-2005 - 09:40
nhưng bác nghĩ ra cái tên này ko biết cháu có đồng ý ko :''1/2=1/2=1''
#7
Đã gửi 23-01-2005 - 10:27
#8
Đã gửi 24-01-2005 - 16:38
#9
Đã gửi 24-01-2005 - 18:35
Tình bạn như giàn hoa thiên lý
Nở thắm hồng trên đỉnh núi thủy chung
Dù cuộc đời có nghèo hay vất vả
Đừng vì tiền mà sa ngã với lương tâm
Đừng vì yêu mà thay đổi tấm lòng
Chỉ có tình bạn sống mãi với thời gian
#10
Đã gửi 25-01-2005 - 17:08
gọi là tình bạn 1Tình bạn ta là muôn vàn đẳng thức
Sống với nhau như hai vế phương trình
Rồi đây cuộc đời sẽ chứng minh
Tình bạn ta là muôn ngàn định lý
Bài
Tình bạn như giàn hoa thiên lý
Nở thắm hồng trên đỉnh núi thủy chung
Dù cuộc đời có nghèo hay vất vả
Đừng vì tiền mà sa ngã với lương tâm
Đừng vì yêu mà thay đổi tấm lòng
Chỉ có tình bạn sống mãi với thời gian
gọi là tình bạn 2
Mọi người nghĩ sao ??
Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi longkhanhtt: 25-01-2005 - 17:09
#11
Đã gửi 26-01-2005 - 18:37
Tình bạn là 1 hằng đẳng thức
Sống bên nhau như những vế phương trình
Nay tạm xa nhau bình phương nhé!
Đừng để khai căn xé nát lòng!
* Đây gọi là: tình bạn 3
#12
Đã gửi 27-01-2005 - 18:24
Thật tình cảm vào nhé!
#13
Đã gửi 10-02-2005 - 18:58
Khai bút.
Ngồi đây khai bút, bút khai hoa,
Năm này ắt hẳn khác năm qua
Đầu năm, xuân mới, vui khai bút
Mong rằng ắt sẽ thành đại ca./. (đại gia, hi hi hi)
#14
Đã gửi 25-02-2005 - 14:51
Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi song_ha: 24-04-2009 - 06:46
Có người đi quên mất lối về.....</span>
#15
Đã gửi 09-03-2005 - 23:58
Làng tôi nghèo đất cày lên toàn đá (sure)
Tôi với anh hai người xa lạ
Có bao giờ ta lại quen nhau?
(xin lỗi bác Chính Hữu)
Bút, nghiên, sách, vở
#16
Đã gửi 16-03-2005 - 13:02
Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi song_ha: 24-04-2009 - 06:46
Có người đi quên mất lối về.....</span>
#17
Đã gửi 16-03-2005 - 16:00
Ánh dương tàn rơi rụng xuống mù khơi
Đợi anh về đã mòn vầng trăng tỏ
Sóng vẫn vươn lên để thì thầm cùng gió
Biển thức cùng em, vỗ sóng đợi anh về !
....
#18
Đã gửi 17-03-2005 - 01:08
Ngoài kia, đêm xuốngcó những ngày
biển thức dậy sớm hơn
thảng thốt gọi tên ta trong tiếng sóng
ta ngước dậy cái nhìn
hoảng hốt ngóng ra xa
Em đã đứng chờ ta
chỗ hẹn những ngày xưa
Bí mật ấy hàng dương cho ta biết
tay vươn thẳng hướng lên trời tha thiết
gió ơi hãy gọi tìm...
đám mây trắng liêu du
...........
Những ngày xưa
giờ đã hóa mù mưa
Giờ đã chiều... cánh buồm ko trở lại
biển vẫn sóng bạc đầu mà ngóng đợi
Ta thủy triều thôi xin được viên dư...
Trong này, đọc thơ
Hôm nay sương muối
Ướt thơ, buồn ghê
Những vần thơ lạ
Văn xuôi xuống dòng??
Không. Thơ đa cảm
Gửi người đa đoan.
Chúc thêm năm tháng
Hiểu đời hiểu ta
Mong cho nhân thế
Tình người bao la ...
Bla bla ...
Bút, nghiên, sách, vở
#19
Đã gửi 17-03-2005 - 01:18
Chuyện xưa kể rằng: Hòn vọng phuÁnh dương tàn rơi rụng xuống mù khơi
Đợi anh về đã mòn vầng trăng tỏ
Sóng vẫn vươn lên để thì thầm cùng gió
Biển thức cùng em, vỗ sóng đợi anh về !
Có chồng chinh chiến, khác gì tu
Người đi biền biệt miền viễn xứ
Có hay đào tơ héo thiên thu?
Khuya nay tuyết lạnh, chiếc áo manh
Tình thời du học, lắm chông chênh
Bên kia lời thề, huynh còn nhớ?
Vọng phu du học, em chờ anh
Biển đời hiếm lúc lặng và xanh
Luyện chí nam nhi, hãi chi gềnh
Đông tàn khắc nghiệt, em iu ráng
Vinh qui ngày về, xuân sẽ sang. (Xuân sang thế này này )
Khà khà ...
Bút, nghiên, sách, vở
#20
Đã gửi 17-03-2005 - 22:41
Tôi tìm tôi dưới đáy biển sâu
Nơi trái tim mù lòa trai đá
Đi về đâu những trái tim mồ côi
Khi giá băng phủ đầy tâm trí
Tôi tìm tôi cuối trời
Nơi biển sâu có ai
Tôi tìm tôi giữa đám rong rêu
Một ngày nào đó, biển sẽ khô cạn
Đôi chân lang thang tìm tôi tìm tôi
1 ngày nào đó những vết chân trần
Cô đơn nơi đâu, tìm ai tìm ai
Mặt trời rồi xóa những vết đám mây mờ
Cho bao yêu thương về đây về đây
Ngập tràn hạnh phúc, những trái tim buồn
Đôi chân mênh mang, trời mây trời mây
0 người đang xem chủ đề
0 thành viên, 0 khách, 0 thành viên ẩn danh