Đến nội dung

Hình ảnh

Lịch sử các CLB bóng đá V.I.T

- - - - -

  • Please log in to reply
Chủ đề này có 8 trả lời

#1
lanhuong_mhhy

lanhuong_mhhy

    Binh nhất

  • Thành viên
  • 28 Bài viết
Iem xin mạn phép giới thiệu cùng các vị tièn bối tiểu sử của một số CLB em iu mến, mong được các tiền bối quan tâm vô ủng hộ!!!
Mở màn là CHELSEA- CLB iem iu :
CHELSEA
Hình đã gửi
Tên đầy đủ Chelsea Football Club
Biệt danh The Blues, The Pensioners
Năm thành lập 1905
Sân vận động Stamford Bridge London, Anh
Sức chứa 42,360
Chủ tịch Roman Abramovich
Huấn luyện viện José Mourinho

Lịch sử
Ngày 14 tháng 3 1905, một nhóm thanh niên yêu bóng đá tại Chelsea - một quận phía tây London - đã tập hợp nhau tại quán rượu Rising Sun (nay đổi tên thành Butcher's Hook) trên đường Fulham Road. Cuối cùng họ quyết định thành lập đội bóng mang tên Chelsea F.C. - cái tên không hề thay đổi sau 100 năm. Vì có trang phục truyền thống là màu xanh và nên đội đã có một tên gọi thân mật rất huyền ảo là "The Blues".
Những ngày đầu thành lập
Ngày 29 tháng 5 1905, Chelsea đã được Liên đoàn bóng đá Anh lựa chọn tham dự giải hạng Nhì. Ngay từ những ngày đầu thành lập Chelsea đã chọn cho mình một lối chơi bóng đẹp mắt, phóng khoáng, với lối chơi này họ đã có những kết quả ban đầu khá tốt đẹp, mùa giải đầu tiên Chelsea xếp thứ 3 chung cuộc với 22 trận thắng, 9 trận hòa và chỉ thua 7 trận, thậm chí còn ghi được tới 90 bàn và chỉ để lọt lưới 37 bàn.
Mùa giải sau đó, Chelsea còn thi đấu thuyết phục hơn khi họ xếp thứ 2 và thắng tới 26 trận và hòa 5 trận. Với kết quả này Chelsea đã chính thức được lên hạng Nhất - giải đấu cao nhất nước Anh khi đó.
Những năm tháng long đong
Sau khi lên hạng Nhất, Chelsea không tạo được nhiều ấn tượng, và đã phải rời giải đấu này vào năm 1910, sau 3 mùa giải khó khăn. Tuy nhiên khi trở lại hạng Nhì, Chelsea nhanh chóng vượt trội và họ lại trở lại hạng Nhất 2 mùa giải sau đó.
Bắt đầu từ đây Chelsea đã có chuỗi thời gian dài thi đấu ở giải hạng Nhất, tuy nhiên vị trí quen thuộc của họ là nửa dưới bảng xếp hạng. Như một hệ quả tất yếu, Chelsea phải trở lại hạng Nhì vào cuối mùa giải 1924. Lần trở lại này không còn dễ dàng như trước nữa, và Chelsea đã phải mất 6 mùa giải để trở lại giải đấu cao nhất.
Đây là thời kỳ Chelsea đã thi đấu ổn định hơn, tuy nhiên vị trí quen thuộc của họ cũng chỉ là ở giữa bảng xếp hạng. Năm 1940, giải đấu phải gián đoạn vì Thế chiến thứ hai nổ ra.
Năm 1947, giải đấu tiếp tục sau 7 năm gián đoạn, Chelsea tiếp tục thi đấu không thành công, và luôn ở vị trí nguy hiểm trong bảng xếp hạng. Năm 1952, Ted Drake đã đến nhằm vực dậy đội bóng giàu tham vọng nhưng thiếu ý chí Chelsea.
Thành công bắt đầu đến
Khi Ted Drake đến với Chelsea, đội bóng này chỉ còn là đống đổ nát, 3 năm liền họ chỉ đứng trên bờ vực xuống hạng. Tuy nhiên ông không mất nhiều thời gian để xây dựng lại đội bóng. Mùa giải đầu tiên của Ted Drake, ông đã đưa Chelsea đến vị trí thứ 8 trong bảng xếp hạng chung cuộc.
Một năm sau, mùa bóng 1954-1955, Ted Drake đã đi vào lịch sử của Chelsea khi lần đầu tiên đưa đội bóng đến danh hiệu cao quý nhất nước Anh, đó là giành danh hiệu vô địch giải hạng Nhất của Anh (nay là giải Ngoại hạng). Đây là danh hiệu lớn đầu tiên của Chelsea sau rất nhiều năm tháng thăng trầm, mở ra một thời kỳ mới cho Chelsea.
Chelsea tiếp tục dành thêm danh hiệu nữa trong năm đó khi đánh bại Newcastle United với tỷ số đẹp 3-0 tại trận tranh Cúp Community Shield.
Năm 1965, Chelsea dành chiếc Cúp Liên đoàn khi đánh bại Leicester City với tổng tỷ số 3-2 sau 2 lượt trận.
Năm 1970, Chelsea sưu tập đủ bộ cúp nội địa khi đánh bại Leeds United 2-1 trong trận chung kết cúp FA.
Một năm sau, mùa giải 1970-1971 Chelsea chơi rất thành công tại Cúp C2 và giành danh hiệu vô địch sau khi đánh bại những chú "kền kền trắng" Real Madrid tại trận chung kết, đây là chiếc Cúp châu Âu đầu tiên của Chelsea, nhưng danh hiệu vô địch này cũng chấm dứt những năm tháng thành công của Chelsea, đội bóng này rơi vào giai đoạn khủng hoảng.
Suy thoái
Từ năm 1975 đến năm 1990, Chelsea chơi cực kỳ thất thường và đã có tới 3 lần lên hạng rồi lại xuống hạng.
Mùa giải 1989-1990 Chelsea lại trở lại hạng Nhất, đây là lần cuối cùng Chelsea phải từ hạng Nhì lên hạng Nhất đồng kết thúc thời kỳ suy thoái và bắt đầu xây dựng một kỷ nguyên mới.

Thời kỳ Giải bóng đá ngoại hạng Anh
Năm 1993, khi giải vô địch bóng đá Anh đổi tên thành Premier League, Chelsea bắt đầu có những thay đổi về chính sách của mình, lúc này HLV của Chelsea là Glenn Hoddle, một HLV trẻ tuổi và giàu tham vọng, ông đã có những chính sách mới mẻ nhằm xây dựng đội bóng đi lên từng bước, ông nổi tiếng với việc biến Chelsea thành đội bóng "đa quốc gia" với việc mang về hàng loạt các cầu thủ quốc tế như Ruud Gullit, Frank Sinclair, Frank Leboeuf, Mark Hughes,... và chính sách này đã mang lại những thành công nhất định. Năm 1994, ông đã đưa Chelsea vào tới trận chung kết cúp FA, tuy nhiên đội bóng của ông đã chấp nhận chịu thua trước Manchester United. Tuy vậy Chelsea vẫn được dự Cúp C2 vì MU năm đó đọat cú đúp. Tại Cúp C2, Chelsea thi đấu khá thành công, họ vào đến trận bán kết và chỉ chịu thua trước Real Zaragoza bằng 1 bàn duy nhất.
Mùa hè năm 1995, Chelsea lôi kéo được ngôi sao người Hà Lan Ruud Gullit bằng một bản hợp đồng tự do từ U.C. Sampdoria, và tay săn bàn chủ chốt của Manchester United Mark Hughes với giá 1,5 triệu bảng. Mùa bóng này Chelsea xếp thứ 11 tại bảng xếp hạng, còn Glenn Hoddle thì trở thành HLV Quốc gia trẻ tuổi nhất trong lịch sử bóng đá Anh. Người lên trèo lái đội bóng chính là Ruud Gullit, anh trở thành một cầu thủ kiêm HLV.
Và cựu cầu thủ của Serie A này quyết tâm theo đuổi chính sách "Ý hóa" bằng việc đem về hàng loạt các ngôi sao đã và đang chơi bóng ở Serie A như Gianluca Vialli, Roberto Di Matteo, Gianfranco Zola, Marcel Desailly, Pierluigi Casiraghi.... Mặc dù vậy lối đá của Chelsea lại hoàn toàn không chịu nhiều ảnh hưởng của Serie A khi họ chơi một thứ bóng đá tấn công hấp dẫn, quyến rũ tạo ra một thứ bóng đá trái ngược với bóng đá Anh truyền thống đơn điệu và tẻ nhạt, đó là thứ bóng đá mà Gullit đặt tên là "Bóng đá quyến rũ" ("từ cấm"y football), tuy nhiên thời kỳ này Chelsea lại cực kỳ thất thường và thiếu ổn định. Đó cũng chính là lý do khiến Ruud Gullit buộc phải ra đi, mặc dù vậy ông cũng kịp giúp Chelsea giành danh hiệu cúp FA sau 26 năm khát danh hiệu, sau khi hạ Middlesbrough F.C. tại trận chung kết đồng thời đưa Chelsea vào nhóm 6 đội dẫn đầu của BXH.
Tháng 2 năm 1998, Gianluca Vialli được ban lãnh đạo tin tưởng và trao cho anh chức HLV trưởng, anh cũng trở thành một cầu thủ kiêm HLV, và vị HLV trẻ tuổi người Ý này tỏ ra rất có duyên với các Cúp, chỉ ngay trong năm đó, Vialli trở thành một trong những HLV thành công nhất trong lịch sử Chelsea khi giúp CLB của mình dành liên tiếp các danh hiệu lớn: vô địch Cúp Liên đoàn bóng đá Anh, Cúp C2, và Siêu cúp bóng đá châu Âu, trong đó đặc biệt kể đến chiếc Cúp C2 giúp Chelsea trở thành CLB Anh duy nhất giành Cúp này 2 lần, còn chiếc Siêu cúp châu Âu cũng là một điều tuyệt vời sau khi các cầu thủ hạ nhà ĐKVĐ UEFA Champions League, Real Madrid. Đồng thời ông còn đưa đội bóng vào Top 4 hai năm liên tiếp, những kết quả đủ giúp Chelsea lần đầu tiên có mặt tại đấu trường danh giá Champions league.
Năm 2000, Gianluca Vialli tiếp tục giúp Chelsea chơi thành công tại các Cúp khi giúp Chelsea giành cup FA sau trận thắng Newcastle United F.C. và giành tiếp Cúp Community Shield. Tuy nhiên, BHL đội bóng nhận thấy Gianluca Vialli không thích hợp với kế hoạch của mình nữa và họ đã mời về một trong những HLV có kinh nghiệm nhất châu Âu đến đó là Claudio Ranieri.
Thay vì chính sách mua các ngôi sao đã thành danh như trước, ông bắt đầu xây dựng lại Chelsea trở thành một đội bóng trẻ trung có tinh thần chiến đấu cao mà thủ lĩnh là một người gốc Chelsea - John Terry, có thể nói trước khi Roman Abramovich đến thì Ranieri cũng đã kịp xây dựng cho mình một bộ khung rất mạnh gồm có: Carlo Cudicini, Celestine Babayaro, John Terry, Marcel Desailly, William Gallas, Mario Melchiot, Gronkiaer, Frank Lampard, Eidur Gudjohnsen, Jimmy Floyd Hasselbaink, ngoài ra phải kể đến các cầu thủ trẻ tiềm năng như: Robert Huth, Carlton Cole, Rubén Olivera...
Chelsea dưới thời Ranieri chơi khá ổn định và thành công, đội bóng dần có những bước tiến đáng kể.
Năm 2002, Chelsea lại vào chung kết cúp FA, tuy nhiên lần này đội bóng đã chịu thất thủ trước người hàng xóm Arsenal F.C..
Mùa giải 2002/2003, Chelsea có suất dự UEFA Champions League sau khi hạ đối thủ cạnh tranh trực tiếp Liverpool F.C. 2-1 ở vòng đấu cuối cùng. Kết quả này không chỉ giúp Chelsea giành vé dự Champions League sau 4 năm vắng bóng mà còn giúp Chelsea trở nên cực kỳ hấp dẫn trước con mắt các nhà đầu tư, trong số đó có Abramovich.
Đế chế Abramovich
Mùa hè năm 2003, một trong những sự kiện lớn nhất trong lịch sử Chelsea, đó là việc tỷ phú người Nga Roman Abramovich đã mua CLB này. Chelsea từ chỗ đang còn nợ chồng chất, nay đã có vị cứu tinh, không những thế Chelsea nay đã có thể ngồi ngắm chân cẳng các cầu thủ ưa thích rồi phán: mua mà không phải nghĩ ngại nhiều lắm đến vấn đề tiền nong. Ngay trong mùa hè này, hàng loạt các ngôi sao đang nổi đã cập bến Chelsea: Adrian Mutu, Hernán Crespo, Juan Sebastián Verón, Damien Duff, Claude Makélélé, Wayne Bridge, Glen Johnson, Joe Cole. Với sự bổ sung kịp thời cả về lượng và chất, Chelsea chơi khá thành công mùa giải đó, xếp thứ 2 tại giải Ngoại hạng, vào tới bán kết UEFA Champions League. Nhưng như vậy là chưa đủ với những kỳ vọng mà ông chủ mới mong muốn, và Ranieri đã buộc phải thanh lý hợp đồng của mình. Mặc dù vậy, không thể phủ nhận Ranieri chính là người có công lớn nhất cho việc xây dựng một bộ khung mạnh cho Chelsea.
Người mà ban điều hành của Chelsea ngắm tới là một HLV trẻ tuổi, người đang dẫn dắt F.C. Porto đi từ hết câu chuyện huyền thoại này đến câu chuyện huyền thoại khác. Và mặc dù phía Porto phản đối giữ dội nhưng José Mourinho vẫn đến với Chelsea, mở ra một thời kỳ mới, thời kỳ Chelsea-Mourinho.
Chelsea-Mourinho
Khi Mourinho đến với Chelsea thì đội bóng này đã có bộ khung rất mạnh và ông chỉ cần bổ sung thêm 2 học trò cũ tại Porto là Ricardo Carvalho và Paulo Ferreira với một tiền đạo là Didier Drogba; ông cũng bắt đầu thanh lý sớm một số hợp đồng: Jimmy Floyd Hasselbaink, Gronkiaer; đẩy đi một số cầu thủ không còn phù hợp: Juan Sebastián Verón, Hernán Crespo;
Góc Chelsea
Và Chelsea bắt đầu khác, họ mạnh mẽ hơn, khát khao hơn nhưng cũng chắc chắn và ổn định hơn, Chelsea đã giành danh hiệu vô địch Premier League sau 50 năm chờ đợi một cách hoàn thuyết phục, trước đó họ đã giành Cúp Liên đoàn bóng đá Anh và vào đến bán kết Champions league, không những thế Chelsea còn xô đổ hàng loạt các kỷ lục mà tưởng chừng là không thể làm được
Năm 2005, Chelsea kỷ niệm 100 năm thành lập bằng một năm cực kỳ ý nghĩa, họ có chức vô địch thứ hai trong lịch sử, và tiếp tục thi đấu rất ấn tượng, xô đổ các kỷ lục khác, tràn trề cơ hội bảo vệ chức vô địch Premier League.
Năm 2006, Chelsea lần thứ 2 liên tiếp vô địch Anh bằng trận thắng đối thủ trực tiếp Manchester United 3-0 ngay trên sân Stamford Bridge.


Thành tích
Giải vô địch quốc gia: 3
1955, 2005, 2006
Cúp FA: 3
1970, 1997, 2000
Cúp liên đoàn: 3
1965, 1998, 2005
Siêu cúp bóng đá Anh: 3
1955, 2000, 2005
Cúp C2: 2
1971, 1998
Siêu cúp châu Âu: 1
1998
Đội hình hiện tại:1 Peter Cech (tm)
3 William Gallas
4 Claude Makélélé
5 Michael Essien
6 Ricardo Carvalho
7 Andriy Shevchenko
8 Frank Lampard
10 Joe Cole
11 Didier Drogba
12 Mikel John Obi
13 Michael Ballack
14 Geremi Njitap
16 Arjen Robben
18 Wayne Bridge
19 Lassana Diarra
20 Paulo Ferreira
21 Salomon Kalou
23 Carlo Cudicini (tm)
24 Shaun Wright-Phillips
26 John Terry (đội trưởng)
29 Robert Huth
33 Nuno Morais
40 Henrique Hilário (tm)

Đế chế Abramovich
Mùa hè năm 2003, một trong những sự kiện lớn nhất trong lịch sử Chelsea, đó là việc tỷ phú người Nga Roman Abramovich đã mua CLB này. Chelsea từ chỗ đang còn nợ chồng chất, nay đã có vị cứu tinh, không những thế Chelsea nay đã có thể ngồi ngắm chân cẳng các cầu thủ ưa thích rồi phán: mua mà không phải nghĩ ngại nhiều lắm đến vấn đề tiền nong. Ngay trong mùa hè này, hàng loạt các ngôi sao đang nổi đã cập bến Chelsea: Adrian Mutu, Hernán Crespo, Juan Sebastián Verón, Damien Duff, Claude Makélélé, Wayne Bridge, Glen Johnson, Joe Cole. Với sự bổ sung kịp thời cả về lượng và chất, Chelsea chơi khá thành công mùa giải đó, xếp thứ 2 tại giải Ngoại hạng, vào tới bán kết UEFA Champions League. Nhưng như vậy là chưa đủ với những kỳ vọng mà ông chủ mới mong muốn, và Ranieri đã buộc phải thanh lý hợp đồng của mình. Mặc dù vậy, không thể phủ nhận Ranieri chính là người có công lớn nhất cho việc xây dựng một bộ khung mạnh cho Chelsea. Người mà ban điều hành của Chelsea ngắm tới là một HLV trẻ tuổi, người đang dẫn dắt F.C. Porto đi từ hết câu chuyện huyền thoại này đến câu chuyện huyền thoại khác. Và mặc dù phía Porto phản đối giữ dội nhưng José Mourinho vẫn đến với Chelsea, mở ra một thời kỳ mới, thời kỳ Chelsea-Mourinho.

Chelsea-Mourinho
Khi Mourinho đến với Chelsea thì đội bóng này đã có bộ khung rất mạnh và ông chỉ cần bổ sung thêm 2 học trò cũ tại Porto là Ricardo Carvalho và Paulo Ferreira với một tiền đạo là Didier Drogba; ông cũng bắt đầu thanh lý sớm một số hợp đồng: Jimmy Floyd Hasselbaink, Gronkiaer; đẩy đi một số cầu thủ không còn phù hợp: Juan Sebastián Verón, Hernán Crespo; chấm dứt hợp đồng với đứa con hư Adrian Mutu.

Góc Chelsea
Và Chelsea bắt đầu khác, họ mạnh mẽ hơn, khát khao hơn nhưng cũng chắc chắn và ổn định hơn, Chelsea đã giành danh hiệu vô địch Premier League sau 50 năm chờ đợi một cách hoàn thuyết phục, trước đó họ đã giành Cúp Liên đoàn bóng đá Anh và vào đến bán kết Champions league, không những thế Chelsea còn xô đổ hàng loạt các kỷ lục mà tưởng chừng là không thể làm được
Năm 2005, Chelsea kỷ niệm 100 năm thành lập bằng một năm cực kỳ ý nghĩa, họ có chức vô địch thứ hai trong lịch sử, và tiếp tục thi đấu rất ấn tượng, xô đổ các kỷ lục khác, tràn trề cơ hội bảo vệ chức vô địch Premier League.
Năm 2006, Chelsea lần thứ 2 liên tiếp vô địch Anh bằng trận thắng đối thủ trực tiếp Manchester United 3-0 ngay trên sân Stamford Bridge.

Trên đây là một số hiểu bít iem siu tầm được trên mạng, nếu có gì thiếu sót mong các tiền bối bổ sung dùm iem!!! ^____________^

(Đợt này "thằng" MAN nó chiếm ngôi đầu bảng lâu we', ----> đau!))

Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi lanhuong_mhhy: 25-11-2006 - 21:33

Hình đã gửi

#2
lãng tử

lãng tử

    8C_HN-Ams

  • Thành viên
  • 576 Bài viết
Chel làm gì còn Gallas nữa, họ có thêm 1 TM mới rồi mà (quên tên rồi :sum)
Chel đã thua trận đầu tiên ở CL năm nay trước Bremen --> Trường phái thực dụng đã thất bại trước bóng đá tấn công :sum
Phong độ Chel mùa này sa sút thảm hại, Sheva phập phù, trận ghi bàn, trận ko. Những trận cầu quan trọng ở CL và PL, ai ghi bàn, lại là Drogba! Thế mà Mourinho định rước anh ta về cho CL! Quả là cầu thủ của những trận đấu nhỏ!
Với lại Ballack và Drogba đang chấn thương, có thể ko dự trận MU-Chel đc :D
Ngược lại, MU đang có phong độ cực tốt ở PL, hiệu suất ghi bàn đáng nể :D
Đó còn là một tập thể đoàn kết, gắn bó với đàu tàu là đội trưởng Gary Neville, càng già cang chơi hay! (Các cụ có câu "Gừng càng già càng cay mà!")
Wayne Rooney, Ronaldo và Saha đang đạt phong độ cao cùng với sự tiến bộ từng ngày của Carrick và kinh nghiệm của cặp Giggs-Scholes sẽ giúp MU có thế trận áp đảo hoàn toàn trước Chelsea :D
Vậy thì MU-Chel: 3-0, hợp lí !!! :D
But only love can say-try again or walk away...But I believe for you and me...The sun will shine one day...So I'll just play my part...And pray you'll have a change of heart...But I can't make you see it through...That's something only love can do

Diễn đàn toán thpt: http://toanthpt.net/forum

Toán THCS: http://www.toanthpt....isplay.php?f=13

#3
lanhuong_mhhy

lanhuong_mhhy

    Binh nhất

  • Thành viên
  • 28 Bài viết
Dá, quên á, Gallas đã được thay bằng anh "Ashlley Câu" rùi ạ !
Chelsea tuy rằng càng ngày càng có lối chơi "ko đẹp" (chơi ko cống hiến ý mà), phong độ cũng thất thường nữa nhưng vì có nhìu người kết ManU quá nên iem xin phép ủng hộ cho CHel nhìu hơn.
Nhưng anh TUNGANH nói "sa sút thảm hại" là đâu có đúng, chỉ là phong cách chơi ko đẹp như trc', cơ hội hơn, nhưng mặt bằngmaf nói CHel vẫn tiến quân an toàn hơn ManU, Drogba là cây ghi bàn hàng đầu của PL, ko thể nói ảnh là "cầu thủ của những trận đấu nhỏ đc!!
Christiano của ManU mới là anh chàng "phổi bò" và phong độ thất thường!

Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi lanhuong_mhhy: 25-11-2006 - 21:28

Hình đã gửi

#4
tlt

tlt

    Thượng sĩ

  • Thành viên
  • 262 Bài viết
Manchester United
Hình đã gửi


Tên đầy đủ: Manchester United Football Club
Tên gọi tắt: Man United
Ngày thành lập: 1878
Email: [email protected]
Ðịa chỉ: Đường Sir Matt Busby, Old Trafford GB M16 ORA Manchester
Website: www.manutd.com
Sân vận động: Old Trafford
Chủ tịch: Joel Glazzer
Huấn luyện viên: Sir Alex Ferguson

Thành tích

* Giải vô địch quốc gia: 15
o 1908, 1911, 1952, 1956, 1957, 1965, 1967, 1993, 1994, 1996, 1997, 1999, 2000, 2001, 2003
* Giải hạng nhất: 2
o 1936, 1975
* Cúp FA: 11
o 1909, 1948, 1963, 1977, 1983, 1985, 1990, 1994, 1996, 1999, 2004
* Cúp Liên đoàn bóng đá Anh: 2
o 1992, 2006
* Siêu cúp bóng đá Anh: 15
o 1908, 1911, 1952, 1956, 1957, 1965*, 1967*, 1977*, 1983, 1990*, 1993, 1994, 1996, 1997, 2003

(* đồng đoạt cúp)

* Cúp C1: 2
o 1967-68, 4-1 (thắng SL Benfica)
o 1998-99, 2-1 (thắng FC Bayern München)
* Cúp C2: 1
o 1991
* Cúp Liên lục địa: 1
o 1999
* Siêu cúp bóng đá châu Âu: 1
o 1991
* Đội thể thao xuất sắc nhất trong năm của BBC Sports: 2
o 1968 & 1999


Kỷ lục

* Trận thắng đậm nhất: 10-1 v Wolves, Giải hạng nhất, 15 tháng 10 1892
* Trận thắng đậm nhất ở giải Ngoại hạng Anh: 9-0 Ipswich Town tháng 3 năm 1995
* Trận thắng đậm nhất khi đấu Cúp: 10-0 v Anderlecht, Cúp C1, vòng sơ loại, 26 tháng 9 1956
* Trận thắng trên sân khách đậm nhất: 8-1 v Nottingham Forest tháng 2 năm 1999
* Trận thua đậm nhất: 0-7 v Blackburn Rovers, giải hạng nhất Anh, 10 tháng 4 1926
* Trận thua đậm nhất khi đấu Cúp: 1-7 v Burnley, Cúp FA, vòng 1, 13 tháng 2 1901

* Cầu thủ nhiều lần khoác áo nhất: Bobby Charlton 754 trận
* Cầu thủ ghi nhiều bàn nhất: Bobby Charlton (247 bàn)
* Cầu thủ ghi nhiều bàn tại giải vô địch nhất: Bobby Charlton, 199 bàn trong giai đoạn 1956-73
* Cầu thủ ghi nhiều bàn nhất ở giải vô địch một mùa giải: Dennis Viollet, 32 bàn giải hạng nhất, 1959-60
* Cầu thủ ghi nhiều bàn trong 1 trận nhất: George Best 6 bàn vào lưới Northampton Town, 1970
* Cầu thủ khoác áo đội tuyển quốc gia nhiều nhất: Bobby Charlton, 106 lần khoác áo đội tuyển Anh
* Cầu thủ thi đấu nhiều trận nhất tại giải vô địch: Bobby Charlton, 606 lần 1956-73
* Kỉ lục về số khán giả trên sân nhà tại giải vô địch: Old Trafford 70.504 v Aston Villa, giải hạng nhất, 27 tháng 12 1920
* Kỉ lục về số khán giả trong 1 trận đấu: Maine Road 83.250 v Arsenal, giải hạng nhất, 7 tháng 1 1948
* Kỉ lục về số khán giả đến sân Old Trafford: 76.962, Wolves v Grimsby Town, Cúp FA vòng bán kết, 25 tháng 3 1939
* Chuỗi trận bất bại lâu nhất (trên tất cả các mặt trận): 45 trận từ 24 tháng 12 1998 đến 10 tháng 3 1999
* Số bàn thắng nhiều nhất ghi trong một mùa giải: 103 bàn ở các mùa 1956/57 và 1958/59
* Số điểm đạt được nhiều nhất trong một mùa giải: 92 điểm ở mùa 1993/94


Manchester United Football Club là một câu lạc bộ bóng đá Anh, trụ sở tại sân vận động Old Trafford Football tại Trafford, Greater Manchester. Đây là một trong những câu lạc bộ thành công nhất tại nước Anh, đã từng vô địch bóng đá Anh 15 lần, đoạt Cúp FA 11 lần và UEFA Champions League 2 lần nên được biết đến như là một trong những tên lớn nhất trong thể thao. Manchester United có lượng khán giải đến sân trung bình cao nhất nước Anh trong 50 năm qua, và theo đó được xem là câu lạc bộ lớn nhất nước Anh.

Câu lạc bộ được hình thành với cái tên Newton Heath (L & Y.R.) F.C vào năm 1878 và là một đội làm việc thuộc ga xe lửa Lancashire and Yorkshire Railway tại Newton Heath. Sau khi suýt phá sản vào năm 1902, câu lạc bộ được tiếp quản bởi J.H. Davies - người đã đổi tên nó thành Manchester United như ngày nay. United chọn Sir Matt Busby làm huấn luyện viên sau thế chiến thứ hai, và chính sách chưa bao giờ được nghe đến lúc bấy giờ của ông trong việc lấy phần lớn cầu thủ từ đội trẻ đã mang lại thành công, với việc đội bóng đoạt giải vô địch quốc gia vào năm 1956 và 1957. Thành công ấy bị tạm dừng bởi thảm họa máy bay tại München vào năm 1958, trong đó tám cầu thủ của đội đã thiệt mạng. Nhiều người đã nghĩ đội bóng có lẽ đã gục ngã, nhưng một lần nữa Busby sau khi bình phục đã xây dựng một đội hình mạnh khác mà sau đó đã đoạt giải vô địch quốc gia các năm 1965 và 1967, và trở thành đội bóng Anh đầu tiên vô địch Cúp C1 châu Âu năm 1968.

Manchester United không có được những thành công lớn như vậy cho đến thập kỉ 1990 và những năm đầu 2000, khi Sir Alex Ferguson dẫn dắt đội đoạt 8 chức vô địch giải ngoại hạng trong 11 mùa giải. Vào năm 1999, Manchester United trở thành đội bóng đầu tiên đoạt ba chức vô địch trong một mùa giải - ngoại hạng Anh, cúp FA và UEFA Champions League - một kỉ lục đến giờ vẫn chưa bị phá vỡ. Câu lạc bộ được vận hành dưới dạng công ty hữu hạn cổ phần từ 1991, và khả năng bị giành quyền kiểm soát là rất cao. Sự cố gắng tiếp quản câu lạc bộ của Rupert Murdoch đã bị ngăn chặn bởi chính phủ Anh vào năm 1999, nhưng vào năm 2005 Malcolm Glazer hoàn thành một cuộc tiếp quản không thân thiện, bất chấp sự ngăn cản đáng kể từ nhiều cổ động viên của United.
Lịch sử câu lạc bộ

Những năm đầu (1878-1945)

Câu lạc bộ được hình thành với cái tên Newton Heath (Lancashire & Yorkshire Railway), Newton Heath (L&YR) là tên viết ngắn, bởi một nhóm công nhân đường sắt Manchester vào năm 1878. Tên gọi câu lạc bộ nhanh chóng được rút ngắn lại thành Newton Heath. Họ là thành viên sáng lập của Liên minh bóng đá (Football Alliance) vào năm 1889 và gia nhập giải vô địch quốc gia vào năm khi nó được sát nhập với Liên minh bóng đá.

Đoạn phim được biết đến sớm nhất của Manchester United là trận thắng 2–0 tại Burnley vào ngày 6 tháng 12 năm 1902, quay bởi Mitchell and Kenyon.

Câu lạc bộ đối mặt với phá sản vào năm 1902 và được cứu nguy bởi J.H. Davies, người đã trả hết nợ cho câu lạc bộ, đổi tên thành Manchester United và đổi màu áo câu lạc bộ từ vàng và xanh sang màu đỏ và trắng. Họ trở thành vô địch giải đấu vào năm 1908 và, với sự hỗ trợ tài chính từ Davies, chuyển từ Bank Road đến sân vận động mới tại Old Trafford vào năm 1910.

Đội bóng vật lộn giữa Thế chiến thứ nhất và thứ hai, và cho đến khi Thế chiến thứ hai kết thúc họ đã nợ £70,000.

Những năm của Busby (1945-1969)

Matt Busby được chọn làm huấn luyện viên vào năm 1945 và chọn đường lối dẫn dắt không được biết đến lúc bấy giờ, tham gia cùng với các cầu thủ để luyện tập cũng như làm các nhiệm vụ quản lí. Ông ngay lập tức thành công, với việc câu lạc bộ kết thúc mùa giải ở vị trí thứ hai năm 1947 và đoạt FA Cup năm 1948.

Ông đã thực hiện chính sách đưa cầu thủ từ đội hình trẻ lên đội hình chính nếu anh ta có khả năng, và đội bóng trở thành vô địch giải năm 1956 khi độ tuổi trung bình cả đội chỉ là 22. Mùa giải tiếp theo, họ đoạt vô địch giải quốc gia lần nữa và đi đến trận chung kết FA Cup, thua Aston Villa. Họ cũng là đội bóng Anh đầu tiên thi đấu ở Cúp châu Âu và đã đi tới trận bán kết.

Bi kịch bất ngờ xảy ra ở mùa giải năm sau, khi chiếc máy bay chở đội bóng về sau một trận đấu tại Cúp Châu Âu đã bị rơi lúc hạ cánh xuống tiếp nhiên liệu tại München. Thảm họa máy bay München xảy ra vào ngày 6 tháng 2 năm 1958 này đã cướp đi sinh mạng của 8 cầu thủ và 15 hành khách khác. Đã có những lời bàn tán về việc câu lạc bộ sẽ tan rã nhưng Jimmy Murphy đã tiếp nhận vai trò huấn luyện viên khi Matt Busby đang chữa trị vết thương. Câu lạc bộ tiếp tục thi đấu với đội hình còn lại. Họ vào tới trận chung kết FA Cup lần nữa, nhưng đã để thua trước Bolton.

Busby xây dựng lại động hình trong những năm đầu của thập kỉ 1960, mua về các cầu thủ như Denis Law và Pat Crerand. Đội bóng đoạt vô địch FA Cup năm 1963, sau đó chiếm vô địch giải quốc gia các năm 1965 và 1967, sau đó còn đoạt Cúp Châu Âu vào năm 1968, và là đội bóng Anh đầu tiên đạt được thành tích ấy. Đội bóng trở nên nổi tiếng vì có ba cầu thủ đã đạt danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất Châu Âu: Bobby Charlton, Denis Law và George Best. Busby từ chức vào năm 1969 và được thay thế bằng huấn luyện viên đội hình phụ Wilf McGuinness.
1969-1986
United vật lộn sau khi thay thế Busby bằng Wilf McGuinness và Frank O'Farrell trước khi Tommy Docherty trở thành huấn luyện viên vào cuối năm 1972. Docherty, hay "the Doc", cứu United khỏi việc xuống hạng mùa giải này nhưng cuối cùng United bị xuống hạng vào năm 1974. Đội bóng thăng hạng ngay lập tức sau một mùa giải và vào đến trận chung kết FA Cup năm 1976, nhưng đã bị Southampton đánh bại. Họ vào đến trận chung kết FA Cup lần nữa vào năm 1977, đánh bại Liverpool F.C. và ngăn chặn đối thủ này giành được cú ăn ba đầu tiên trong lịch sử mà sau đó United giành được vào năm 1999. Mặc dù có được thành công như vậy và sự gần gũi với cổ động viên, Docherty bị sa thải không lâu sau trận chung kết vì mối quan hệ của ông với vợ một nhà vật lí trị liệu bị phát hiện.

Dave "từ cấm"ton thay thế Docherty làm huấn luyện viên vào mùa hè năm 1977 và thực hiện lối chơi phòng thủ hơn. Phong cách này không được sự đồng tình từ phía người hâm mộ, họ vốn quen với lối bóng đá tấn công mà Docherty và Busby đã sử dụng, và sau khi không giành được một chiếc cúp nào "từ cấm"ton đã bị sa thải vào năm 1981.

Ông được thay thế bởi Ron Atkinson người mà ngay lập tức đã phá vỡ kỉ lục giá chuyển nhượng ở nước Anh khi mua về Bryan Robson từ West Brom. Đội hình của Atkinson nổi bật với những hợp đồng mới như Jesper Olsen, Gordon Strachan bên cạnh những cầu thủ trưởng thành từ đội trẻ Norman Whiteside và Mark Hughes. United đoạt vô địch FA Cup vào các năm 1983, 1985 và tràn ngập khát vọng vô địch giải quốc gia vào mùa giải 1985-86 sau khi đã giành chiến thắng trong 10 trận đầu tiên và nhanh chóng dẫn trước đối thủ 10 điểm vào tháng 10. Đội hình sụp đổ sau đó và United kết thúc mùa giải ở vị trí thứ tư. Lối chơi đơn điệu tiếp tục ở mùa giải sau, và khi United đứng trước nguy cơ bị xuống hạng lần nữa Atkinson bị sa thải.

Kỷ nguyên của Alex Ferguson (1986-1999)

Alex Ferguson thay thế Atkinson dẫn dắt đội và kết thúc mùa giải ở vị trí 11. Mùa giải tiếp theo (1987-88), United kết thúc ở vị trí thứ hai, với việc Brian McClair trở thành cầu thủ United đầu tiên sau George Best ghi được 20 bàn trong một mùa.

Tuy nhiên, United đi xuống vào năm 1989, với nhiều bản hợp đồng của Ferguson không được như sự trông đợi của người hâm mộ. Đã có sự suy đoán rằng Ferguson sẽ bị sa thải vào đầu năm 1990 nhưng chiến thắng tại vòng ba của FA Cup trước Nottingham Forest F.C. đã cứu vãn cả mùa giải và United đoạt vô địch FA Cup mùa này.

United giành chiến thắng tại Cúp các nhà vô địch Cúp quốc gia Châu Âu (European Cup Winners' Cup) vào mùa 1990-91, đánh bại nhà vô địch Tây Ban Nha Barcelona ở trận chung kết, nhưng ở mùa giải tiếp theo Manchester United để tuột chức vô địch giải quốc gia về tay địch thủ Leeds United. Trong lúc ấy vào năm 1991 câu lạc bộ được tung ra thị trường chứng khoán London với giá 18 triệu bảng Anh, do đó mang vấn đề tài chính của United ra trước công chúng, điều mà trước đó chưa từng xảy ra.

Vụ chuyển nhượng Eric Cantona vào tháng 11 năm 1992 mang đến cho United sức mạnh lớn, và họ kết thúc mùa giải 1992-93 với chức vô địch lần đầu sau năm 1967. Họ giành cú đúp (vô địch giải Ngoại hạng và FA Cup) lần đầu tiên vào mùa giải tiếp theo, nhưng huấn luyện viên huyền thoại đồng thời là chủ tịch câu lạc bộ Matt Busby mất vào ngày 20 tháng 1 năm 1994.

Ở mùa giải 1994-95, Cantona nhận án treo giò 8 tháng vì nhảy vào khán đài và tấn công một cổ động viên của Crystal Palace F.C.. Thua hai trận cuối cùng khiến cho United thành kẻ về nhì cả ở giải Ngoại hạng và FA Cup. Ferguson sau đó đã xúc phạm cổ động viên bằng cách bán đi các cầu thủ chủ chốt và thay họ bằng các cầu thủ từ đội hình trẻ. Tuy vậy các cầu thủ trẻ, một vài trong số họ sau này nhanh chóng trở thành những cầu thủ nổi tiếng thế giới, đã thi đấu tốt một cách đáng ngạc nhiên và United giành cú đúp lần nữa ở mùa giải 1995-96.

Họ đoạt vô địch giải Ngoại hạng năm 1997, và Eric Cantona chia tay với sự nghiệp bóng đá ở tuổi 30, sớm hơn một vài năm so với phần lớn các cầu thủ khác. United khởi đầu mùa giải tiếp theo một cách suông sẻ nhưng cuối cùng một loạt những chấn thương khiến họ về nhì cả giải Ngoại hạng Anh và FA Cup sau Arsenal F.C..

1998-99 là mùa giải thành công nhất trong lịch sử câu lạc bộ, Manchester United trở thành đội bóng Anh đầu tiên đạt được cú ăn ba - vô địch cả giải Ngoại hạng Anh, FA Cup và Champions League trong một mùa giải. Trận chung kết Champions League hết sức thú vị khi United bị dẫn 1-0 khi trận đấu chỉ còn 1 phút, tuy nhiên hai bàn thắng ghi được ở phút bù giờ đã giúp họ giành được chiến thắng từ tay Bayern Munich. Hai tiền vệ trung tâm chủ chốt của United, Roy Keane và Paul Scholes, không được dự trận đấu này vì bị treo giò. Sau đó Ferguson được phong tước hiệp sĩ vì những đóng góp cho bóng đá Anh.

Sau cú ăn ba (1999 - hiện tại)

United đoạt vô địch giải Ngoại hạng các năm 2000 và 2001 nhưng báo giới cho rằng những mùa giải này là thất bại vì đã thi đấu không thành công tại Champions League. Ferguson sử dụng lối chơi thiên về phòng thủ nhiều hơn khiến United khó bị đánh bại tại châu Âu nhưng điều đó đã không thành công, United kết thúc mùa giải 2002 ở vị trí thứ 3. Họ giành lại chức vô địch ở mùa giải 2002-03, nhưng phong độ đi xuống khi Rio Ferdinand nhận án treo giò 8 tháng vì bỏ lỡ một buổi kiểm tra doping. Họ chỉ vô địch F.A. Cup năm 2004, tuy nhiên đã loại Arsenal F.C. (vô địch giải Ngoại hạng Anh mùa này) trên đường đến trận chung kết.

Mùa giải 2004-05 United tiếp tục thi đấu không thành công vì khả năng ghi bàn kém cỏi, và United kết thúc mùa giải trắng tay và chỉ về thứ 3 ở giải Ngoại hạng. Lúc này ngay cả một phần thưởng an ủi là F.A. Cup cũng tránh né họ - mặc dù chơi hay hơn Arsenal trong trận chung kết nhưng United bị thua sau loạt penalty. Cuối mùa giải đó Malcolm Glazer mua lại câu lạc bộ và biến nó thành tài sản riêng của mình.

United mở đầu mùa giải 2005-06 không suông sẻ, với việc đội trưởng Roy Keane rời câu lạc bộ sau khi chỉ trích công khai đồng đội, và sau khi thi đấu tệ hại ở vòng bảng, lần đầu tiên sau hơn 10 năm họ không được dự vòng đấu loại trực tiếp UEFA Champion's League.

Vụ tiếp quản của Malcolm Glazer

Vào ngày 12 tháng 5 năm 2005, Malcolm Glazer - một doanh nhân Mỹ - đưa ra lời đề nghị mua lại câu lạc bộ với giá khoảng 800 triệu bảng Anh (1.47 tỉ dollar Mỹ). Vào ngày 16 tháng 5, ông tăng lượng cổ phần của mình tại United lên 75% - một tỉ lệ đủ để đưa câu lạc bộ ra khỏi thị trường chứng khoán và trở thành tài sản cá nhân, đồng thời thông báo rằng điều đó sẽ được thực hiện trong vòng 20 ngày. Vào ngày 7 tháng 7, Glazer chỉ định các con trai là Joel, Avram và Bryan làm giám đốc, cùng lúc đó Sir Roy Gardner từ chức chủ tịch cùng với hai giám đốc khác.

Một vài người hâm mộ United bày tỏ sự lo lắng khi câu lạc bộ rơi vào tay Glazer đã để lại cho United khoản nợ 265 triệu bảng, họ lo rằng Manchester United sẽ không có tiền để cạnh tranh trên thị trường chuyển nhượng với Liverpool, Real Madrid hay Chelsea. Glazer khẳng định rằng Sir Alex vẫn có thể liên hệ mua các tên tuổi lớn; tuy nhiên các bản hợp đồng của Ferguson từ sau tiếp quản trở nên dè dặt không bình thường.
Theo:
http://www.redcafevn...read.php?t=3199

Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi tlt: 25-11-2006 - 20:59

Impossible is nothing


#5
lanhuong_mhhy

lanhuong_mhhy

    Binh nhất

  • Thành viên
  • 28 Bài viết
Liverpool F.C.

Hình đã gửi

Tên đầy đủ: Liverpool Football Club
Biệt danh: The Reds (Đỏ)
Năm thành lập 1892
Sân vận động: Anfield Liverpool, Anh
Sức chứa : 45.362
Chủ tịch: David Moores
Huấn luyện viên Rafael Benítez

Liverpool F.C. (Liverpool Football Club) là một trong hai câu lạc bộ bóng đá tại thành phố Liverpool, Anh.
Từ ngày thành lập, năm 1892, đến nay, Liverpool đã 18 lần vô địch bóng đá Anh, giành được 6 cúp FA, 7 cúp Liên đoàn bóng đá Anh, 14 cúp Charity Shield, 5 cúp các đội vô địch quốc gia Châu Âu (cúp C1), 3 cúp UEFA (cúp C3) và 3 siêu cúp bóng đá châu Âu. Bảng thành tích đó xứng đáng là "Câu lạc bộ xuất sắc nhất bóng đá Anh mọi thời đại".
Sân vận động của đội là sân Anfield có sức chứa 45.362 người, cách trung tâm Liverpool khoảng 4 km.
Câu lạc bộ cũng có mặt trong hai sự kiện đáng buồn của bóng đá châu Âu: Heysel năm 1985 và Hillsborough năm 1989.
LỊCH SỬHình thành
Tiền thân của đội bóng đá Liverpool được John Houlding, một thương nhân địa phương và sau này là thị trưởng thành phố này, thành lập năm 1878. Khi đó, câu lạc bộ chơi tại sân vận động Anfield Road, vốn được thuê từ người bán bia John Orrell.
Đến năm 1892, câu lạc bộ được chia làm 2 nhóm: một nhóm chuyển về Goodison Park, sau này thành câu lạc bộ bóng đá Everton; nhóm kia cùng Houlding ở lại Anfield Road. Lúc đầu đội lấy tên Everton Football Club, nhưng không được F.A. công nhận. Ngày 15 tháng 3 năm 1892 đội lấy tên chính thức Liverpool Football Club. Huấn luyện viên trưởng của Liverpool lúc đó là John McKenna, một người bạn của Houlding.
Năm 1893, câu lạc bộ bắt đầu thi đấu tại giải hạng nhất. Họ đã thất bại trong mùa bóng này và phải xuống thi đấu tại giải hạng hai. Một năm sau, câu lạc bộ lại thăng hạng, xếp chung cuộc ở vị trí thứ 5.
Mùa giải 1900-1901, câu lạc bộ lần đầu đoạt chức vô địch. Tuy nhiên, hai năm sau đó, câu lạc bộ xuống hạng hai. Mùa giải năm 1904-1905, câu lạc bộ lại đoạt chức vô địch của hạng nhất. Sau khi nhận giải, câu lạc bộ xây khán đài Spion Kop, lấy tên của một quả đồi ở Natal, nơi một trung đoàn vùng Merseyside đã chịu tổn thất rất nặng nề trong cuộc chiến Boer (Nam Phi), trong đó rất nhiều người Liverpool đã chết. "Spion Kop" trong tiếng địa phương cũng có nghĩa là "điểm thắng" (vantage point). Năm 1928, sân vận động này được mở rộng và làm mái che, chứa được khoảng 30.000 người.
Sau Thế chiến thứ nhất, câu lạc bộ đã có 2 lần vô địch. Tuy nhiên, sau Thế chiến thứ hai, câu lạc bộ đã bị tụt hạng. Đến năm 1953-1954, câu lạc bộ quay lại giải hạng nhất.
Bill Shankly
Năm 1959, câu lạc bộ có huấn luyện viên mới là Bill Shankly. Ông đã đãn dắt Liverpool 14 năm liền và giúp đội đoạt nhiều thành tích. Mùa bóng 1963-1964, Liverpool chiếm chức vô địch bóng đá Anh lần thứ 6. Một năm sau, đội đoạt cúp FA. Liverpool tiếp tục vô địch bóng đá Anh năm 1965-1966. Năm 1973, họ giành cúp UEFA, rồi đoạt tiếp cúp FA mùa bóng 1973-1974.
Bob Paisley
Mùa giải tiếp theo, đội có huấn luyện viên Bob Paisley. Tại mùa giải này, họ đoạt chức vô địch ngoại hạng và giành cúp UEFA. Ngay năm sau, đội thất bại trước Manchester United tại trận chung kết FA Cup. Năm 19977-1978, họ bảo vệ thành công cúp châu Âu. Năm mùa giải tiếp theo, đội liên tiếp giữ chức vô địch trong nước. Năm 1981, ngoài chức vô địch trong nước, đội cũng đoạt cúp C1 lần thứ 3. Trong 9 năm làm huấn luyện viên ở Liverpool, Paisley đã giành 6 danh hiệu huấn luyện viên xuất sắc nhất của năm.
Joe Fagan
Mùa giải tiếp theo, Liverpool có huấn luyện viên mới, Joe Fagan. Mùa giải này, họ chiếm chức vô đich ngoại hạng, League Cup và cúp C1. Một năm sau, trong trận chung kết cúp C1 với Juventus tại sân vận động Heysel, các holigan của Liverpool đã quậy phá, đánh nhau với cảnh sát và các tifosi Ý. Cuộc ẩu đả đã làm sập bức tường ở sân vận động và làm 38 tifosi Juventus cùng 1 người Bỉ tử vong. Liverpool đã thua trận và sau vụ việc này các câu lạc bộ bóng đá Anh quốc bị cấm thi đấu tại cúp châu Âu, trong vòng 5 năm sau đó.
Kenny Dalglish
Năm 1986, đội có huấn luyện viên Kenny Dalglish và giành ngôi vô địch ngoại hạng và FA Cup. Họ tiếp tục giữ ngôi vô địch năm 1987-1988, nhưng không giành được FA Cup. Mùa giải 1988-1989, trong trận bán kết FA Cup với Nottingham Forest F.C. tại Hillsborough, 96 cổ động viên của Liverpool đã chết khi khán đài Lepping Lane bị sập do quá tải. Năm đó đội giành cả hai cúp.
Mùa giải 1989-1990, đội bóng không đoạt được chức vô địch và huấn luyện viên Daglish đã từ chức.
Graham Souness
Roy Evans
Gérard Houllier
Rafael Benítez
THÀNH TÍCH• Giải vô địch quốc gia: 18
o 1901, 1906, 1922, 1923, 1947, 1964, 1966, 1973, 1976, 1977
o 1979, 1980, 1982, 1983, 1984, 1986, 1988, 1990
• Cúp FA: 7
o 1965, 1974, 1986, 1989, 1992, 2001, 2006
• Cúp Liên đoàn bóng đá Anh: 7
o 1981, 1982, 1983, 1984, 1995, 2001, 2003
• Siêu cúp bóng đá Anh: 15
o 1964*, 1965*, 1966, 1974, 1976, 1977*, 1979, 1980, 1982, 1986*
o 1988, 1989, 1990*, 2001, 2006
(* đồng đoạt cúp)
• Cúp C1: 5
o 1977, 1978, 1981, 1984, 2005
• Cúp UEFA/Cúp C3: 3
o 1973, 1976, 2001
• Siêu cúp bóng đá châu Âu: 3
o 1977, 2001, 2005
Đội hình hiện tại
25 Jose Reina TM
1 Jerzy Dudek TM
40 David Martin TM
3 Steve Finnan HV
39 Stephen Darby HV
23 Jamie Carragher HV
5 Daniel Agger HV
4 Sami Hyypia HV
29 Gabriel Paletta HV
6 John Arne Riise HV
28 Stephen Warnock HV
12 Fabio Aurelio HV
16 Jermaine Pennant TV
10 Luis Garcia TV
37 Lee Peltier TV
8 Steven Gerrard TV
22 Mohamed Sissoko TV
26 Paul Anderson TV
14 Xabi Alonso TV
35 Danny Guthrie TV
11 Mark Gonzalez TV
32 Boudewjn Zenden TV
7 Harry Kewell TV
36 Adam Hammill TV
15 Peter Crouch TĐ
18 Dirk Kuyt TĐ
17 Craig Bellamy TĐ
9 Robbie Fowler TĐ
38 Craiq Lindfield TĐ
Bài hát truyền thống
Bài hát truyền thống của câu lạc bộ là You'll never walk alone ("Bạn sẽ không bao giờ đơn độc"), vốn là một ca khúc được viết cho một vở kịch mang tên Carousel tại sân khấu kịch Broadway vào năm 1945. Oscar Hammerstein II sáng tác phần lời và Richard Rodgers sáng tác phần nhạc. Bài hát này cũng đã được dùng cho một chương trình ca nhạc cùng tên, nhằm quyên tiền ủng hộ các nạn nhân của thảm hoạ tại sân vận động Bradford vào năm 1985. Ca khúc này cũng xuất hiện trong những đợt vận động phòng chống bệnh AIDS tại Hoa Kỳ. Bài hát thường xuyên được người hâm mộ đội Liverpool và người dân Liverpool ca lên khi ủng hộ đội nhà.
Hình đã gửi

#6
lãng tử

lãng tử

    8C_HN-Ams

  • Thành viên
  • 576 Bài viết

Dá, quên á, Gallas đã được thay bằng anh "Ashlley Câu" rùi ạ !
Chelsea tuy rằng càng ngày càng có lối chơi "ko đẹp" (chơi ko cống hiến ý mà), phong độ cũng thất thường nữa nhưng vì có nhìu người kết ManU quá nên iem xin phép ủng hộ cho CHel nhìu hơn.
Nhưng anh TUNGANH nói "sa sút thảm hại" là đâu có đúng, chỉ là phong cách chơi ko đẹp như trc', cơ hội hơn, nhưng mặt bằngmaf nói CHel vẫn tiến quân an toàn hơn ManU, Drogba là cây ghi bàn hàng đầu của PL, ko thể nói ảnh là "cầu thủ của những trận đấu nhỏ đc!!
Christiano của ManU mới là anh chàng "phổi bò" và phong độ thất thường!

Thật hả? Vậy Drogba ghi ? bàn rồi? ^_^
But only love can say-try again or walk away...But I believe for you and me...The sun will shine one day...So I'll just play my part...And pray you'll have a change of heart...But I can't make you see it through...That's something only love can do

Diễn đàn toán thpt: http://toanthpt.net/forum

Toán THCS: http://www.toanthpt....isplay.php?f=13

#7
lãng tử

lãng tử

    8C_HN-Ams

  • Thành viên
  • 576 Bài viết
Tottenham Hotspurs
Hình đã gửi

Full name: Tottenham Hotspur Football Club
Nickname(s):Spurs, Lilywhites
Founded: 1882 as Hotspur F.C.
Ground: White Hart Lane, London
Capacity: 36,240
Chairman: Daniel Levy
Manager: Martin Jol
League: FA Premier League
2005-06: Premier League, 5th


Tottenham Hotspur, câu lạc bộ phía bắc thủ đô London, là một trong những đội bóng giàu truyền thống và được yêu mến nhất ở xứ sở sương mù. Với chiếc cúp UEFA năm 1963, Spurs là CLB lĩnh ấn tiên phong cho những thành công vang dội của các đội bóng Anh trên đấu trường Châu Âu sau đó.



I. Những năm tháng đầu tiên:

Spurs được thành lập năm 1882 bởi một nhóm các giáo viên trường trung học địa phương. ìHotspur” bắt nguồn từ tên của một Hiệp sĩ ở vùng phía bắc London sống vào thế kỷ 14, Sir Harry Hotspur. Sau này đội bóng được mang tên Tottenham Hotspur để phân biệt với đội bóng khác có tên London Hotspur.
Năm 1899, Spurs chuyển đến thi đấu ở sân vận động được xây dựng trên nền một khu chợ có tên Tottenham và được đặt theo tên một con phố lớn nhất phía bắc London, White Hart Lane. Sân vận động mới lập tức mang lại thành công và chỉ 1 năm sau, Tottenham Hotspur đã lần đầu tiên giành cúp FA, chiếc cúp lâu đời nhất ở Châu Âu và trở thành đội bóng đầu tiên không thi đấu ở giải đấu cao nhất của Bóng đá Anh đoạt được danh hiệu cao quí này.

Sau rất nhiều nỗ lực, cuối cùng đến mùa giải 1908-1909, Spurs cũng giành quyền lên chơi ở giải đấu cao nhất của bóng đá Anh lúc đó, First Division. Tuy nhiên, thành tích của Spurs tại thời điểm đó rất nghèo nàn và tính đến mùa giải 1914-1915, mùa giải trước khi Bóng đá bị cấm do Thể chiến thứ nhất nổ ra, vị trí của Spurs luôn là Bét bảng.

Hình đã gửi

Logo của Spurs từ 1906 đến 1983




II. Hậu Thế chiến II và ìPush-and-Run”:

Năm 1949, Arthur Rowe trở thành HLV của Tottenham và ông đã mang đến sân White Hart Lane một phong cách chơi bóng mới lạ ìPush and Run” (Có thể hiểu nôm na về lối đá này là cầu thủ có bóng sẽ đẩy bóng mạnh qua người cầu thủ đối phương trước mặt rồi chạy vượt qua người để tiếp tục đoạt lại bóng). Lối đá này nhanh chóng chứng tỏ sự hiệu quả của nó. Các cầu thủ của Tottenham được ngưỡng mộ trên khắp quốc đảo sương mù với lối chơi này, LỐI CHƠI CỐNG HIẾN. Và với nhiều người, ìPush-and-Run” chính là nền tảng cho lối đá TỔNG LỰC làm say đắm lòng người sau này.

Năm 1951, Spurs của HLV Rowe đã lần đầu tiên giành chức vô địch giải Hạng Nhất Anh và trong đội hình ngày ấy của họ có những tên tuổi mà sau này đã thành những Huyền thoại như Alf Ramsey, Ted Ditchburn và Bill Nicholson.

Hình đã gửi

Logo của Spurs từ 1983 đến nay


IV. Những năm tháng sau này:

Sau Thời đại Vinh Quang, dù có trong đội hình những tên tuổi lớn, những huyền thoại một thời của bóng đá Anh (cả trên cương vị cầu thủ lẫn HLV) như Terry Venables, Jimmy Greaves, David Pleat, Glenn Hoddle, Ardiles, Perryman, Gary Lineker và Paul Gasscoigne nhưng Spurs vẫn không sao lặp lại được những thành tích trong quá khứ. 1 cúp UEFA, 4 cúp FA, 1 League Cup là những gì mà Spurs đoạt được trong giai đoạn này.


V. Kỷ nguyên Premier League:

Năm 1992, sau những doanh thu khổng lồ từ bản quyền truyền hình, Liên đoàn bóng đá Anh đã quyết định cho ra đời Giải Ngoại Hạng Anh với 20 đội bóng ở giải Hạng Nhất cũ (giải Hạng Nhất Anh đổi tên thành League Championship). Thành tích của Spurs trong mùa giải đầu tiên ở giải Ngoại hạng là vị trí thứ 8 trên BXH.

Năm 1994, sự có mặt của tiền đạo lừng danh của ĐT Đức, Jurgen Klinsmann từ Monaco đã mang đến cho sân White Hart Lane một luồng gió mới. Với màn trình diễn tuyệt vời của TĐ người Đức, Spurs kết thúc mùa giải 1994-1995 ở vị trí thứ 7 (và Klinsmann được bầu là Cầu thủ xuất sắc nhất mùa bóng). Kể từ đây, Tottenham trở thành nơi đến của nhiều cầu thủ xuất sắc như Teddy Sheringham, Darrent Anderton, Nick Barmby…

Mùa giải 2005-2006, dưới sự dẫn dắt của Martin Jol, với một đội hình gồm nhiều cầu thủ trẻ tài năng và đầy triển vọng, Spurs đã xuất sắc giành vị trí thứ 5 trên BXH Premiership, vị trí cao nhất của họ trong lich sử 14 năm của Premier League, kèm theo một suất dự cúp UEFA.


VI. Thành tích
Football League First Division / Premier League 2
1950-51, 1960-61
Football League Second Division 2
1919-20, 1949-50
FA Cup 8
1900-01, 1920-21, 1960-61, 1961-62, 1966-67, 1980-81, 1981-82, 1990-91
League Cup 3
1971, 1973, 1999
FA Community Shield 7
1920-21, 1951-52, 1961-62, 1962-63, 1967-68, 1981-82, 1991-92
Southern League 1
1899-1900
Western League 1
1903-04
Football League North and South 2
1943-44, 1944-45
UEFA Cup 2
1971-72, 1983-84
European Cup Winners' Cup 1
1962-63
Anglo-Italian League Cup 1
1971-72
FA Youth Cup 3
1970, 1974, 1990
Peace Cup 1
2005

Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi tunganh: 26-11-2006 - 14:14

But only love can say-try again or walk away...But I believe for you and me...The sun will shine one day...So I'll just play my part...And pray you'll have a change of heart...But I can't make you see it through...That's something only love can do

Diễn đàn toán thpt: http://toanthpt.net/forum

Toán THCS: http://www.toanthpt....isplay.php?f=13

#8
lanhuong_mhhy

lanhuong_mhhy

    Binh nhất

  • Thành viên
  • 28 Bài viết
WESTHAM UNITED

Hình đã gửi

Tên đầy đủ: West Ham United Football Club
Biệt danh: The Irons, The Hammers,The Academy of Football, The Bubble Blowers, The Cockneys Eastenders
Năm thành lập: 1895 với tên Thames Ironworks F.C.
Sân vận động: Boleyn Ground Upton Park, Newham, London, Anh
Sức chứa: 35.647
Chủ tịch: Terence Brown
Huấn luyện viên: Alan Pardew

Câu lạc bộ bóng đá West Ham United là một câu lạc bộ bóng đá chuyên nghiệp Anh đặt trụ sở vùng phía đông thành phố London, thủ đô nước Anh. West Ham United đã 3 lần đoạt cúp FA và 1 lần đoạt cúp C2 châu Âu.

Sân nhà của câu lạc bộ là sân vận động Upton Park với sức chứa khoảng 36.000 khán giả. Biệt danh của câu lạc bộ là "The Irons" (?) hoặc "The Hammers" (những cái búa). Các đối thủ truyền thống của West Ham United là các câu lạc bộ cùng thành phố London như Arsenal, Chelsea và Tottenham Hotspur. Hiện nay, câu lạc bộ đang thi đấu tại giải bóng đá ngoại hạng Anh (Premier League).

Thành tích
Giải vô địch quốc gia:
hạng 3 mùa bóng 1985-1986
Cúp FA: 3
1964, 1975, 1980
Siêu cúp bóng đá Anh: 1
1964* (* đồng đoạt cúp)
Cúp C2: 1
1965
Cúp Intertoto: 1
1999
Hình đã gửi

#9
lanhuong_mhhy

lanhuong_mhhy

    Binh nhất

  • Thành viên
  • 28 Bài viết

Thật hả? Vậy Drogba ghi ? bàn rồi? :D

Huynh muốn hỏi trong giai đoạn nào, Trong mùa giải hiện tại hay cả cuộc đời cầu thủ của Dr???????????:D
Hình đã gửi




1 người đang xem chủ đề

0 thành viên, 1 khách, 0 thành viên ẩn danh