a)$A$ là một trường.
b)$M$ khác rỗng và phần tử nhỏ nhất trong nó là $2^n+1$.
Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi QUANVU: 06-01-2007 - 10:16
Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi QUANVU: 06-01-2007 - 10:16
Cho $A$ là vành với $2^n+1$ phần tử, ở đó $n$ là một số nguyên dương. Đặt $M=\{k\in\mathbb{Z}|k\geq 2, x^k=x\forall x\in A\}$. Chứng minh rằng hai mệnh đề sau tương đương:
a)$A$ là một trường.
b)$M$ khác rỗng và phần tử nhỏ nhất trong nó là $2^n+1$.
Nếu dùng định lý Jacobson (Vành R với tính chất với mọi r thuộc R, tồn tại n>1 sao cho r^n=r thì R giao hoán), bài toán không còn phức tạp.
b)->a) Do A đã giao hoán, chỉ cần chứng tỏ A không có ước 0 (mà điều này suy ra từ gt b)) ta sẽ suy ra A có đơn vị (do A là integer ring hữu hạn), và từ A có đơn vị suy tiếp rằng mỗi phần tử của A đều khả nghịch, do đó A là trường.
Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi ComGeo: 02-02-2007 - 12:50
Chẳng cần phải đao to búa lớn như thế đâu: Vì phần tử nhỏ nhất của M là 2^n+1 nên phải có một phần tử a của R sao cho 2^n+1 là số k nhỏ nhất thỏa mãn: a^k=a. Lúc đó {a^i|i=1..k-1} là tập hợp tất cả phần tử khác không của R. That's all !
Tất nhiên, dùng một định lý mạnh như đl Jacobson sẽ làm mất hết ý cái hay của bài toán.
Bạn nói rõ hơn tại sao $a^i \neq a^j$ với $i \neq j$ !?
Có thể "ý nghĩa" bài tập là đưa ra một tiêu chuẩn để xem khi nào một vành có 2^n+1 phần tử là một trường. Nhưng có lẽ trước khi kiểm tra 2 điều kiện a) và b) thì mình nên kiểm tra xem vành này có phải là có 9 phần tử không (chắc là dễ kiểm tra hơn). Nếu vành này không phải là vành có 9 phần tử thì chắc chắn nó không thể là một trường vì phương trình 2^n+1=p^m chỉ có nghiệm là n=3, m=2 (Suy ra từ Catalan's conjecture, cái này đã được chứng minh )
0 thành viên, 0 khách, 0 thành viên ẩn danh