Đến nội dung

Hình ảnh

Học nhiều...

- - - - -

  • Please log in to reply
Chủ đề này có 6 trả lời

#1
phudu

phudu

    Binh nhất

  • Thành viên
  • 49 Bài viết
Đọc bài viết dưới đây, mọi người có suy nghĩ ra sao?
http://www.nld.com.v...-duc/116238.asp
Nên chăng tạo ra áp lực quá lớn đối với học sinh?
...Tại vầng trăng, tại em hay tại anh?
Tại sang đông không còn hoa sữa,
Tại nhiều lắm, tại gì không biết nũa,
Tại con bướm vàng có cánh nó bay...

#2
LacLac

LacLac

    Hạ sĩ

  • Thành viên
  • 51 Bài viết
Mình copy bài viết ở trên để các bạn dễ đọc.

Báo động tình trạng học sinh bị rối loạn tâm thần
18/04/2005 3:10:30 PM GMT +7Bác sĩ Lâm Xuân Điền (Giám đốc BV Tâm Thần TPHCM) báo động: Thời gian gần đây số lượng học sinh (HS) đến khám bệnh đông, nhất là gần mùa thi và sau mùa thi (từ tháng 4 đến tháng 9): trung bình khoảng 80 - 100 bệnh nhân/ngày, tăng gấp đôi, gấp ba so với các ngày khác trong năm.

Nguyên nhân là do HS bị ép học hành quá mức, không được quan tâm về tinh thần, thiếu thời gian vui chơi, giải trí.

Những câu chuyện đau lòng

Đứng ở hành lang phòng khám trẻ em thuộc BV Tâm Thần, cô bé Đ.T.T, 10 tuổi, cứ chỉ tay xuống đất rồi cười ngặt nghẽo. Cười độ 5 phút, em lăn đùng ra đất giãy đành đạch rồi lại khóc tấm tức. Nước mắt giàn giụa trên gương mặt đau khổ của mẹ T. Chị than: 6 giờ sáng nó đã phải vào lớp. Trưa về làm bài tập ở nhà dưới sự kiểm tra của ba mẹ, tối lại vào trường để trả bài cho cô giáo do cháu đang học lớp cuối cấp, phải chạy đua trong mùa thi. Học như thế làm sao không phát bệnh cho được?

Thật đau lòng khi chứng kiến N.H.K, học lớp chuyên tại một trường THCS ở quận 1, đang ngồi trước cửa phòng khám bệnh và đọc làu làu... bảng cửu chương. Theo bác sĩ điều trị, K. có học lực khá, gần đây gia đình phát hiện mỗi khi đến giờ học ở nhà, làm bài tập được độ nửa tiếng, em lại vứt hết tập sách ra đường, cởi quần áo quăng khắp nơi, nạt nộ, chửi rủa cha mẹ. Đến phòng khám, bác sĩ phát hiện K. bị rối loạn hành vi chống đối - kết quả của sự bị gò bó trong ăn uống, học hành, vui chơi... từ gia đình.

H. học lớp 2, có mẹ là cán bộ ngân hàng vừa phải chuyển công tác từ Long An lên TP làm việc. Sợ con chuyển trường mới, không theo kịp bạn bè ở TP, chị đã ép con học thêm đến tối mắt tối mũi. Chiều 4 giờ 30 rước con đi học về, hai mẹ con ghé vội vào quán cơm ăn lót dạ, rồi trực chỉ lớp học thêm. Đến 8 giờ 30 tối H. mới về đến nhà, ăn qua quít, đúng 9 giờ lại ngồi vào bàn học đến nửa đêm. Sáng 5 giờ H. phải quáng quàng thức dậy chuẩn bị đến trường, tiếp tục một ngày "hành xác". Đột nhiên, 2 ngày nay, sáng nào H. cũng quỳ xuống lạy van mẹ, rồi đập đầu vào tường, không chịu đi học.

BS Nguyễn Thị Giang, Phó Khoa Khám trẻ em và BV Ban ngày (trực thuộc BV Tâm Thần), người trực tiếp điều trị cho H., khó khăn lắm mới thuyết phục được em chịu ngồi trò chuyện. H. than: Cô giáo ở lớp học thêm ngày nào cũng giao cho em 20 bài toán về nhà làm, hôm sau nộp lại. Nếu làm hết bài của lớp học thêm thì H. không tài nào giải quyết kịp lượng bài tập cũng nhiều không kém của lớp học chính khóa. BS Giang phải yêu cầu mẹ H. coi lại việc học của con, tốt nhất là nên cho em nghỉ hẳn lớp học thêm, vì H. chỉ là đứa bé 7 tuổi mà một ngày em chỉ được ngủ chưa đến 6 tiếng đồng hồ!

Ngày 1-4, bé Lê Thị Hà K., học lớp 7, được gia đình đưa vào BV Tâm Thần, bác sĩ chẩn đoán bị "rối loạn hành vi từng cơn" Hà K. là học sinh giỏi toàn diện, ngày 23-3 do không làm được bài tập của cô giáo cho, em và nhiều HS khác đã bị cô giáo phạt thụt dầu. Bị phạt thụt dầu 400 cái, nhưng mới thực hiện được 100 cái K. đã nằm sóng soài. Chiều cùng ngày, do không làm được bài tập, em lại bị giáo viên phạt thụt dầu tiếp, bị ngất, hai HS khác phải dìu K. về nhà. Từ ngày đó hôm nào K. cũng than mệt. Ngày 31-3, K. có dấu hiệu hoảng loạn, không làm chủ được hành vi, cứ ra đứng ở hành lang rồi bước một chân ra ngoài và nói những lời bâng quơ, vô nghĩa. May mà người nhà kéo em vào kịp. Ngày 2-4, K. chính thức nghỉ học!

M.N.P., là HS lớp 12, do áp lực phải chuẩn bị đối diện với nhiều kỳ thi, nhất là thi tốt nghiệp và ĐH, nên từ đầu năm học đến nay P. bị chứng bệnh cứ bắt đầu ngồi vào bàn học là mắc đại tiện, tần suất một một ngày khoảng 20 lần. Gia đình đưa P. đi khám ở nhiều BV, làm các xét nghiệm, nội soi dạ dày, đại tràng, thử máu... nhưng bệnh vẫn không thuyên giảm. BV Tâm Thần là BV cuối cùng cha, mẹ P. đưa em đến, vì càng ngày em càng bị run rẩy, đánh trống ngực liên hồi. BS tư vấn, mỗi khi bắt đầu lo lắng, căng thẳng trong chuyện học, P. nên nghỉ ngơi, thư giãn bằng cách nghe nhạc, hít thở sâu. Điều trị bằng phương pháp tư vấn tâm lý là chủ yếu, sau 2 tuần; P. đã mạnh khỏe trở lại.

Áp lực học tập: SOS!

Ngày nay trẻ mới 4, 5 tuổi đầu đã phải học phụ đạo bảng chữ cái, tìm hiểu chương trình cấp 1. Sáu tuổi, tiếng mẹ đẻ sử dụng còn chưa rành rẽ, trẻ đã phải tấp tễnh đi thi lớp tăng cường ngoại ngữ. Lớn một chút, phụ huynh lại ra sức ép buộc con mình phải học trường này, thi khối kia... bằng các biện pháp dọa nạt, la mắng, đòn roi.

Theo thạc sĩ Thạch Ngọc Yến, chuyên viên phụ trách Văn phòng Tư vấn Trẻ em TP, mỗi năm nơi này tiếp nhận trên 1.000 ca tư vấn, trong đó 45% trẻ bị sức ép trong học tập. Hầu như em nào cũng khát khao: Ước gì được... thất học một chút thì các em sẽ nhẹ nhõm, hạnh phúc hơn! Việc ép trẻ học thường để lại hậu quả và di chứng nặng nề: nam dễ bỏ nhà đi bụi, sống buông thả, dễ rơi vào vòng trộm cướp ma túy. Với nữ là nguy cơ tự tử! Và, hầu như các em đều mất lòng tin, tình cảm dành cho cha mẹ, đôi khi sinh lòng thù hận cả bậc sinh thành.

Bác sĩ Nguyễn Thị Giang (BV Tâm Thần) nhấn mạnh: Trẻ em cần được cân bằng về tâm lý, trí tuệ và cảm xúc, mới có thể phát triển bình thường. Ngược lại, khi phải tiếp nhận một chương trình học quá sức, lại thiếu sự thông cảm và hỗ trợ tinh thần từ người lớn, thì sự rối loạn tâm lý ở trẻ là điều tất yếu. Thay vì tạo môi trường học tập, vui chơi phù hợp, hoặc giảm áp lực học tập khi trẻ có dấu hiệu phát bệnh, phụ huynh thường không chấp nhận, chống đối quyết liệt kết quả khám bệnh và lời khuyên của bác sĩ. Do đó từ những triệu chứng báo động ban đầu như khó ngủ, nhức đầu, cáu gắt, nói dối, nói nhảm... HS đã đi đến chỗ bị rối loạn hoạt động tâm thần.

Lúc này, việc chữa trị rất phức tạp, ít hiệu quả. Đặc biệt, với những bệnh nhi có triệu chứng như đã kể trên, thì gia đình dễ phát hiện, nhận biết. Nhưng có nhiều em lại xuất hiện các triệu chứng: ăn nhiều, ngủ nhiều nhưng cơ thể vẫn luôn mệt mỏi không thích thú trong việc học hành, vui chơi... thì gia đình và nhà trường lại thường mắng oan cho là em lười biếng. Thật ra đó là dạng trầm cảm không điển hình, khó chữa trị vì được phát hiện quá trễ!".


Vai trò dinh dưỡng trong lao động trí óc ở học sinh

Lao động trí óc quá mức dễ bị stress kéo dài; thiếu thời gian vận động, vui chơi, giải trí;. thiếu thời gian ngủ, nghỉ; ăn mất ngon, giảm ăn, tiêu hao năng lượng ít nhưng khó bù đắp; dễ sụt cân, suy nhược cơ thể và tinh thần; học bài khó nhớ nhưng mau quên; kém nhanh nhạy sáng tạo trong học tập; giảm năng suất lao động, học tập, thi cử.

Học sinh cần ăn đủ protein nhất là protein động vật. Nên sử dụng tinh bột của khoai, ngũ cốc. Tăng cường rau quả tươi có nhiều vitamin, khoáng chất.

+ Thực phẩm LÀM TĂNG TRÍ NHỚ: lòng đỏ trứng, xúp lơ, đậu nành, bắp cải, đậu phộng, táo, lê, bông cải xanh, tôm, cà chua, bí đỏ.

+ Thực phẩm LÀM GIẢM STRESS, CHỐNG MỆT MỎI: sữa, trứng, thịt, cá, hào, sò, ốc, thịt bò, gan, đậu phộng, cá thu, mè, đậu hạt, đậu Hà Lan, rau, trái cây tươi.

+ Thực phẩm CHỐNG TRẦM CẢM, PHỤC HỒI MÀNG TẾ BÀO NÃO: cá hồi, cá ngừ, cá basa, sữa.

TS-BS Nguyễn Thanh Danh (Trung tâm Dinh dưỡng TPHCM)


CÁC NHÀ GIÁO DỤC TƯ VẤN

Cách học hiệu quả và tránh được stress

Cách học hợp lý là ôn luyện từ đầu, ôn từng chút, luyện từ từ nhưng liên tục trong suốt chặng đường "lên đỉnh Olympia"... nó sẽ thấm mạnh và hằn sâu vào ý thức rồi nhẹ nhàng trở thành tiềm thức của ta từ lúc nào không hay. Sau những giờ học nên ngủ sớm và ngủ đủ giấc. Phải biết cách ôn luyện hợp lý trong tình trạng "khẩn cấp, nước rút": Bổ túc ngay những kiến thức và kỹ năng cơ bản còn bị hẫng hoặc non yếu; phân loại khối lượng kiến thức trong mỗi bài, mỗi chương và mỗi phần, xác định chỗ trọng tâm, chỗ căn bản; đào sâu vào những điểm cơ yếu, tìm cách minh họa và triển khai các ý chính, luyện kỹ năng ứng dụng và thực hành...

Ôn luyện có hiệu quả cao phải dựa trên năng lực tư duy là chính. Đừng ỷ lại vào trí nhớ, càng không nên lạm dụng trí nhớ máy móc. (Ông Nguyễn Quang Dương - chuyên viên tư vấn tâm lý).

CẦN HỌC TẬP CÓ PHƯƠNG PHÁP

Năm nào ở trường chúng tôi cũng có một - hai HS phải xin nghỉ một học kỳ do bị áp lực quá lớn trong học tập, năm học tiếp theo mới dần ổn định được tâm lý. Áp lực quá lớn từ gia đình, nhà trường đối với các em HS là điều khó tránh khỏi. Lý do: đầu vào đại học quá hẹp, buộc các em phải phấn đấu ghê gớm, hơn sức học bình thường. Do đó, các em phải học tập có phương pháp, có thời khóa biểu rõ ràng, và quan trọng nhất là phải học đều trong cả năm học! (Thầy Võ Anh Dũng, Hiệu phó chuyên môn Trường PTTH chuyên Lê Hồng Phong - TPHCM).

Với những học sinh bị rối loạn tâm thần do áp lực học tập, nhất là trước, trong và sau kỳ thi, việc chữa trị bằng thuốc không thể hạn chế tỉ lệ mắc bệnh. Mấu chốt vấn đề là nhà trường và gia đình phải tạo môi trường sống, học tập, sinh hoạt thoải mái và thú vị cho các em. Trên hết, phải có chương trình giáo dục phù hợp, hài hòa từ gia đình, nhà trường và xã hội.


(PNCN)



#3
ngôctử

ngôctử

    Trung sĩ

  • Thành viên
  • 133 Bài viết
Hãy xem Tây nói gì về chtr học của ta

Đề Toán Tú tài VN dưới mắt GS ngoại quốc

Mùa thi lại đến, là thời điểm thích hợp để bình tĩnh nhìn lại các kỳ thi vừa rồi. Chúng tôi vừa có dịp gặp gỡ các giáo sư đại học ở một số nước để hỏi trao đổi về đề thi tốt nghiệp trung học phổ thông năm 2004. Đề thi được chọn để hỏi ý kiến các giáo sư là đề thi Toán.

Lý do: Toán và Văn là hai môn chính, mà tất nhiên không thể hỏi giáo sư ngoại quốc về đề Văn Việt. Toán là một thứ môn học có tính quốc tế không lệ thuộc vào ngôn ngữ. Toán cũng là môn học thuần túy giấy bút không cần phòng thí nghiệm, nên sự khác biệt về cơ sở vật chất giữa các trường Việt Nam và các trường ngoại quốc không quan trọng.

Tiến sĩ Keith E. Schwingendorf, giáo sư trưởng khoa Toán tại đại học Purdue University North Central, bang Indiana. Sau khi xem câu hỏi và bài giải môn Toán kỳ thi tốt nghiệp trung học phổ thông (TNTHPT) vừa qua, TS Schwingendorf cho ý kiến: ìĐề thi này có một số ý hay để kiểm tra kiến thức về toán. Tuy nhiên, đề thi này thiếu bề rộng. Trong 10 điểm có đến 4 điểm cho một bài giải tích kinh điển. Nếu đây là một đề thi làm trong 3 giờ thì hơi dài, trừ phi những bài gần y hệt thế này đã thấy nhiều lần trong quá trình dạy học hoặc trong những kỳ thi các năm trước”.

Ông nói thêm: ìĐề thi này có một số yếu tố đánh đố. Có thể thích hợp cho một kỳ thi tuyển, lọc lựa học sinh giỏi, khá, nhưng không thích hợp cho một kỳ thi tốt nghiệp. Đối với tôi, một đề thi tốt nghiệp vừa kiểm tra sự học của học sinh, vừa kiểm tra hiệu năng của nền giáo dục. Bài thi kiểu cần "mánh" theo tôi là không thích hợp với loại bài thi tốt nghiệp”. Ông ví dụ: ìNhư câu số 2, một thí sinh bình thường sẽ để nguyên hàm số như vậy mà lấy đạo hàm, sẽ thiệt thòi nhiều so với một thí sinh biết "mánh" đổi biến số. Bài số 4 cho bốn điểm có tọa độ z cùng như nhau, đối với một thí sinh lanh trí sẽ được điểm không mất tí công nào. Nếu mục đích của kỳ thi là kiểm tra học lực thì những ìmánh” như thế không nên khuyến khích”.

Sử dụng Toán trong ngành của mình nhưng không phải là một nhà toán học thuần túy, Tiến sĩ Mark Kaiser là giáo sư nghiên cứu ngành kỹ nghệ năng lượng tại đại học Louisiana State University, bang Louisiana. Dưới con mắt của một người ứng dụng toán học, tiến sĩ Kaiser góp ý: ìTrước hết, các bạn ở Việt Nam nên hiểu cho là ở Mỹ cho tới cách đây vài năm không có kỳ thi tốt nghiệp nên cách nhìn của tôi tất nhiên phải khác đồng nghiệp ở nước khác.

Theo tôi, đề thi này trừu tượng và lý thuyết, chưa kể là rất khó. Nhưng nếu học sinh Việt Nam thông minh đặc biệt tiếp thu được những kiến thức như thế này thì rất hoan nghênh. Tuy nhiên, ngay cả khi giả sử rằng chương trình trung học đã dạy tất cả kiến thức cần có để giải các bài toán này, thì tôi vẫn thấy bài toán còn khó". Tiến sĩ Kaiser giải thích thêm: ìÝ tôi muốn nói là cũng với những kiến thức này, thì một kỳ thi tốt nghiệp nên cho bài đơn giản hơn, nhưng rộng ra, để soát lại khả năng của học sinh”.

Cả hai giáo sư đều nêu vấn đề chấm thi. TS Schwingendorf nói: ìĐề thi càng có nhiều yếu tố đánh đố, thì càng khó chấm, vì sẽ có nhiều cách giải khác nhau, hoặc cùng một cách giải thì mỗi em có thể trình bày nhiều hoặc ít chi tiết khác nhau. Một người chấm nhiều bài có khi còn không thống nhất, nhiều người chấm nhiều bài ở nhiều nơi khác nhau, khả năng chấm thi không đồng nhất lại càng cao”. Tiến sĩ Kaiser góp ý: ìCho những kỳ thi đông thí sinh, tôi ủng hộ lối thi trắc nghiệm. Đề thi trắc nghiệm thực ra khó làm hơn đề thi viết, nhưng bảo đảm sẽ không có vấn đề chấm sai, hay chấm thi không đồng nhất”.

Nếu hai giáo sư ở Mỹ đều cho rằng đề thi khó, thì một giáo sư khác cho ý kiến khác hẳn. Tiến sĩ Apostolos Thoma, giáo sư Toán tại Đại Học Ioannina, Hy Lạp, nói: ìỞ Hy Lạp cũng như ở châu Âu nói chung, chương trình Toán ở trình độ trung học rất nặng, ngược lại lên đại học lại nhẹ hẳn đi. Ngoài ra, trong 20 năm qua cũng có khuynh hướng xem nhẹ môn hình học. Qua đề thi này tôi thấy ở Việt Nam cũng giống như ở đây”. Tiến sĩ Thoma không cho đề thi này là khó: ìĐề thi này, trừ bài số 5, không có gì khó”. Bài số 5 , theo cả 3 giáo sư trên thì vừa khó, rắc rối, vừa nhiều tính toán. Nếu đọc bài giải thì sẽ nghĩ không có gì khó, nhưng nếu phải đối đầu với bài toán như thế này trong phòng thi thì thật gay go”.

Có thể rút ra điều gì qua cuộc trao đổi nêu trên? Phải chăng là việc cần có những đề thi nhằm đánh giá được hiệu quả tiếp thu giáo dục nhưng không đánh đố học sinh?

Theo Đỗ Vũ
Thanh Niên
Nguồn: http://www.dantri.co...005/4/50565.vip

Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi ngôctử: 06-05-2005 - 23:58

Nhạn độ hàn đàm

#4
ngôctử

ngôctử

    Trung sĩ

  • Thành viên
  • 133 Bài viết
Thêm một bài nữa để suy nghẫm

Sách Giáo Khoa dành cho nhà bác học
TT. Bạn có bao giờ đọc qua các sách giáo khoa (SGK) không? Đó là loại sách dành để đào tạo... những nhà bác học trong độ tuổi còn mê ăn và đái dầm!”- một giáo viên THCS nói nửa đùa, nửa thật.
Đọc lại SGK các cấp lớp từ tiểu học đến THPT mới thấy lời nói ấy không sai. Ví dụ trong cuốn SGK Tự nhiên xã hội lớp 5, NXB Giáo Dục 2004 có những câu hỏi rất khó: "Nêu tình trạng môi trường không khí và nguồn nước nơi em sinh sống?”. ìTrình bày một thí nghiệm chứng tỏ rằng một vật bị thay đổ vị trí khi nhận được năng lượng?”. ìEm hãy nêu những sự kiện lịch sử tiêu biểu trong thời kỳ 1858-1945. Thử lập sơ đồ để thể hiện điều này”.
Đây chỉ là một số trong rất nhiều câu hỏi thuộc rất nhiều lĩnh vực của đời sống được trích từ SGK cho học sinh lớp 5. Người lớn chúng ta cần bao nhiêu thời gian để hoàn tất ba câu hỏi trên, trong khi các em bé trong những giờ học ít ỏi của mình phải trả lời số lượng câu hỏi gấp nhiều lần số đó. Vấn đề không chỉ là học thuộc mà phải hiểu. Nhưng ngay cả học thuộc còn khó nói chi đến hiểu. Các nhà biên soạn SGK đã kỳ vọng quá lớn lao vào con em chúng ta.
Không chỉ có môn tự nhiên xã hội, môn Anh văn (quyển 3 dành cho lớp 5) cũng có không ít sự thách đố dành cho các em. Những lá cờ các nước được in một màu, còn các em thì được yêu cầu tìm tên của nước có quốc kỳ đó. (Trong khi có những quốc gia có quốc kỳ hình dạng giống nhau, chỉ khác màu sắc, học sinh sẽ đoán là nước nào?).
Cũng trong quyển sách này, có những yêu cầu khó hiểu mà đến cả người lớn đọc có thể cũng tắc tị. Ví dụ: trang 8, bài tập 7 yêu cầu: Nghe và sắp xếp thứ tự các bức tranh, bên dưới trình bày hình vẽ của bốn thành phố lớn ở các nước và không chú thích gì thêm. Vậy thì học sinh ìnghe” cái gì và sắp xếp thứ tự theo kiểu gì?
Tuy nhiên, bất chấp những điều vừa nói, học sinh tiểu học vẫn hiên ngang học mỗi ngày và xuất sắc rất đông! (?).
Trong sách giáo khoa môn công nghệ của chương trình cải cách lớp 6 mới có Chương 1: May mặc gia đình: cắt khâu một số sản phẩm; chương 2: Trang trí nhà ở: sắp xếp đồ đạc và trang trí; chương 3: Nấu ăn trong gia đình với phần thực hành là xây dựng thực đơn, tỉa rau củ; chương 4: Thu chi trong gia đình.
Tương tự vậy, Công nghệ 7 giúp các em thành những nhà nông học thật sự với những kiến thức ở tầm... vĩ mô: trồng trọt, cải tạo đất, quy trình sản xuất và bảo vệ môi trường trồng trọt, lâm nghiệp với kỹ thuật trồng và chăm sóc rừng, chăn nuôi với giống và chế biến, thủy sản và bảo vệ môi trường trong sản xuất thủy sản.
Công nghệ 8 có độ dày 208 trang cố gắng hô biến học sinh thành các kỹ sư với bản vẽ khối hình học, bản vẽ kỹ thuật, cơ khí và kỹ thuật điện.
Mỗi một quyển sách công nghệ dày từ 140 trang khổ 17x24 cm trở lên. Không biết các em học sinh có thể thực hành được như những điều quy định trong sách?
Có một câu chuyện cười hết sức đáng suy ngẫm: cậu bé than phiền với mẹ bị điểm thấp, mẹ hỏi tại sao, cậu liền nói tại vì mẹ không khâu mà để ba khâu, ba khâu đâu có đẹp bằng mẹ của các bạn nên con bị điểm thấp. Rõ ràng ai cũng hiểu, chỉ có... bộ không hiểu nên mới dẫn tới cảnh những sản phẩm thực hành của giờ công nghệ, kỹ thuật trở thành cuộc so tài khéo tay của các ông bố, bà mẹ với nhau!
Thử làm một phép so sánh nhỏ cũng thấy nghịch lý: càng nhỏ càng phải học nhiều. Các môn học kỹ thuật, lịch sử, địa lý của THPT đều học ít hơn THCS chương trình cải cách. Cụ thể: môn lịch sử 10 có hai vấn đề chính: lịch sử thế giới cổ đại, trung đại và lịch sử thế giới cận đại với dung lượng 104 trang khổ sách 14,3 x 20,3 cm. Lịch sử 8: lịch sử thế giới cận đại và lịch sử Việt Nam 1858-1918 và số trang là 160 trang khổ 17x24 cm.
Cũng theo chiều hướng như vậy, học sinh khối 10 học vật chất, đấu tranh giai cấp, tự do tất yếu, vai trò quần chúng... trong môn giáo dục công dân. Đến năm 11 lại bắt đầu học tình bạn tình yêu, tình cảm gia đình...
Môn công nghệ đến lớp 10 chuyển thành môn kỹ thuật, học sinh chỉ phải học tổng cộng 60 trang với hai vấn đề: lâm nghiệp và nuôi cá nước ngọt! Quá ít so với kho tổng hợp kiến thức ở lớp dưới và không hề chuyên sâu thêm nếu nói là xây dựng chương trình theo cơ cấu đồng tâm và nâng cao dần ở cấp lớp trên!.
Khi đội ngũ những người làm SGK và đội ngũ người dạy, người phân phối chương trình chưa tạo được tiếng nói chung, sản phẩm làm ra không được người tiếp nhận (học sinh) hoan nghênh thì khi đó, đây vẫn là chuyện ìbiết rồi, khổ lắm, nói mãi”.

(Theo Tuổi Trẻ)
Nhạn độ hàn đàm

#5
nguyen_hung

nguyen_hung

    Đại lãn

  • Thành viên
  • 299 Bài viết
Bác Ngốc Tử ơi!
Cái này ai cũng biết rồi khổ quá nói mãi.
Mình là thế hệ sau, biết rồi thì nên tìm cách khắc phục thôi bàc àh, trông đợi vào sự thay đổi toàn bộ từ trên xuống dưới thì sớm cũng phải vài thập niên nữa. Chẳng lẽ mình để đám học trò của mình bị thiệt thòi trong vài thập niên nữa sao bác.

#6
ngôctử

ngôctử

    Trung sĩ

  • Thành viên
  • 133 Bài viết

Cái này ai cũng biết rồi khổ lắm nói mãi

Mình e rằng giả thuyết của nguyen hung không đúng. Bởi lẽ nếu đúng là ai cũng biết cả rồi thì tại sao bao điều vô lí vẫn cứ còn đó ? (Chứng minh phản chứng :forall)
Học tiếng Việt 12 năm trời, lên ĐH bỗng phát hiện ra bao sv viết tiếng Việt vẫn chưa thành câu, và thế là phải dạy lại thực hành tiếng Việt . Nếu ai cũng biết rồi sao tình trạng ấy vẫn cứ tiếp diễn ?
Học tiếng Anh 6 năm trời. Đến khi rời trường PT mấy ai tự tin nghe nói được vài câu đơn giản ? và lên ĐH lại gần như học lại từ đầu. Nhưng cũng những gv ấy đi dạy ở các trung tâm, cũng những hs ấy đi học ở các trung tâm thì sau một vài tháng có thể giao tiếp đơn giản được. Nếu ai cũng biết rồi sao tình trạng ấy vẫn cứ tiếp diễn ?
Bao nhiêu bài tập thêu thùa đan lát được tự tay hs làm ? Bao nhiêu bài học về chăn nuôi tỉ mỉ thế, liệu khi ra đời hs có còn nhớ ? Dẫu nhớ, liệu họ có tự tin để đem đồng tiền mồ hôi nước mắt của mình ra thí nghiệm? Hay là lại phải tìm sách vở, tìm người quen tham khảo ? Và nếu thế việc dạy quá ư tỉ mỉ như thế thì có ích gì?
Ta biêt rằng kiến thức không phải là những gì được học, mà là những gì còn lại sau khi học. Thế đã có ai biết một học sinh đổ Tú tài sau 1 năm, 2 năm, .. còn nhớ được bao nhiêu kiến thức đã học trong 12 năm ở PT? Họ quên những gì? Những gì ấy có thực sự có ích trong đời sống của họ? Nếu có ích, dạy làm sao giúp họ nhớ? Nếu vô ích, dạy làm gì? Những điếu ấy liệu ai cũng đã biết, đã có câu trả lời?
Ta vẫn thường nghe nói rằng tư duy và nhân cách quan trọng hơn kiến thức. Toán do những đặc thù của mình được xem là môn học chủ lực để dạy tư duy trong nhà trường PT. Thế nhưng trong tình hình hiện nay, với số đông hs, bao nhiêu tâm lực dồn hết vào việc ghi nhớ kiến thức, thuộc lòng máy móc cách gải bao nhiêu là dạng toán, lấy sức lực thời gian đâu để suy nghĩ, để rèn luyện tư duy?

Vì vậy giả thuyết của tôi là Khổ lắm, không phải ai cũng đã biết, phải nói mãi
Nói, không phải để than thở, để trách móc hay chỉ để cho sướng miệng.
Nói, để nhận diện đựơc cái khổ . Nhiều thì bị tâm thần, như bài báo Phùdu đã dẫn. Ít hơn thì là những lệch lạc về nhân cách. Thật vậy, do cách đánh giá hiện nay ở nhà trường PT, những hs có khả năng về toán có nhiều lợi thế hơn hẵn một hs có khả năng về Văn, một hs có năng khiếu về nhạc, họa hay thể dục thể thao lại càng nhiều thiệt thòi. Hậu quả là với số đông, việc học không còn là niềm vui mà là một ám ảnh nặng nề, lòng đầy mặc cảm; với số ít hơn là những ảo tưởng về năng lực của mình. Tất cả đều sẽ phải trả giá khi bước vào đời.

Nói, để tìm ra nguyên nhân và cách diệt cái khổ ấy.

biết rồi thì nên tìm cách khắc phục thôi bàc àh, trông đợi vào sự thay đổi toàn bộ từ trên xuống dưới thì sớm cũng phải vài thập niên nữa.

Qua những phát biểu :leq tôi dược đọc, tôi tin rằng một trong những người lo lắng đau khổ nhất cho nền GD VN hiện nay là ông BT Nguyễn Minh Hiễn, và tôi tin nếu có biện pháp gì khả thi thì ông đã cho triễn khai rồi. Vì vậy việc trông đợi một giải pháp từ trên xuống là không hiện thực, cho dẫu bao nhiêu thập niên nữa cũng vậy.
Tôi nghĩ giải pháp cho vấn đề nếu có sẽ phải xuất phát từ chính chúng ta, những người đang trực tiếp dạy và học, đang thực sự ngày đêm cọ xát với nó, hiễu rõ các ngóc ngách của vấn đề mà một người ngoại cuộc không dễ gì thấy hết được. Bằng tấm lòng của mình đối với học trò, chúng ta sẽ tìm cách nào đó giúp cho chúng học hành được tốt nhất, phát triễn được các khả năng của chúng cao nhất có thể được và nhất là cảm thấy hạnh phúc, tìm thấy niềm vui trong học tập. Mỗi người một chút, ban đầu là những mò mẫm, nhưng dần dần các vị GS tóc bạc sẽ vào cuộc giúp ta phân tích tổng hợp kết luận rút ra những qui luật khoa học …
Nghành nông nghiệp đã tìm được lối ra bằng khoán 10 . Ngành GD cũng đang cần một cái gì tương tự thế. Và cái khoán-10-GD ấy không thể là cái gì đó từ trên cao ập xuống, mà phải dựa trên những đúc kết về công việc dạy và học thực tế của chính chúng ta, vì vậy việc nó ra đời sớm hay muộn cũng là tùy thuộc vào chính chúng ta.
---------------------
:leq Chẵng hạn xem http://www.edu.net.v...9&tid=45&iid=13
Nhạn độ hàn đàm

#7
nguyen_hung

nguyen_hung

    Đại lãn

  • Thành viên
  • 299 Bài viết
Những gì bác nói em đã định nói từ lâu, nhưng ko có khả năng diễn đạt nên chưa thành văn được. Nay cám ơn bác đã viết nên bài.
Em cũng có những suy nghĩ giống bác.
1. Sự thay đổi phải từ ngay bản thân chúng ta, những người trẻ và trực tiếp cọ sát. Em thì chưa ra trường nhưng vẫn có nhiều trăn trở bác ạ. Em đã thấy nhiều cảnh đáng buồn. Lòng trộm nghĩ chẳng lẽ lại thêm vài thế hệ nữa chịu nhiều khiếm khuyết của nền giáo dục sao ? Thế hệ của em (8x) chịu khá nhiều thiệt thòi rồi.
2. Đã có một vài lần em nhìn lại quá trình 12 năm phổ thông xem mình thu lượm được gì. Kết quả thật đáng buồn. Thực ra chả được gì cả. Các môn XH thì nửa vời, chẳng đầu chẳng đuôi. Các môn tự nhiên thì được nhồi nhét quá nhiều, để rồi ra trường chả biết dùng làm gì. Xem ra các thế hệ sau cũng bị vậy thôi bác àh.




1 người đang xem chủ đề

0 thành viên, 1 khách, 0 thành viên ẩn danh