Vậy bạn có thể cho mỉnh biết thế nào là hiểu BDT theo nghĩa rộng không ?Ai coi nhẹ BDT thì cũng có nghĩa là đã hiểu nó theo 1 nghĩa hẹp rồi!
BDT thì không ai có thể nói là không quan trọng cả ( xem bài của Hatucdao ) , nhưng học BDT như chúng ta thì :
Một lời nhận xét quá chính xác !Rất nhiều bài toán được nghĩ ra khi nghiên cứu các vấn đề trong toán học cao cấp và một vài trường hợp riêng biến thành những bài tập cho bậc cơ sở. Đối với những bài toán như thế người ta vẫn đi tìm lời giải sơ cấp cho nó để trả lời câu hỏi "Nếu không lên bậc cao này liệu ta có thể nhìn thấy được chỗ đó hay không?" Ở cái mặt phẳng dưới kia biết đâu có vực sâu, núi cao ngăn cách chúng ta với chỗ đó. Theo quá trình như vậy kiến thức chung của nhân loại được mở rộng cả theo chiều rộng lẫn chiều cao.
Còn cách dạy toán PT theo kiểu của chúng ta thì em nghĩ các thầy cô mới chỉ dẫn học sinh đi càng xa càng tốt trên một mặt phẳng nhất định của mình. Có lẽ do sợ các em "mắc bệnh sợ độ cao" không thể lên cao sớm được. Vì thế ở VN làm gì có chuyện học vượt, làm gì có những em 15-16 tuổi vào đại học cho dù thực tế có những người có khả năng như vậy. Nhiều em có khả năng nắm bắt nhanh kiến thức toán trong chương trình SGK (nhất là các em lớp chuyên) đành phải thỏa mãn mong muốn được "khám phá toán học" với những bài BĐT vì đặc điểm của nó. Các em có khả năng nhưng do không ai hướng dẫn nên đành phải tự mình dò dẫm. Đi mãi trên mặt phẳng của mình rồi cũng có lúc tìm được con đường lên bậc cao hơn nhưng sẽ chậm hơn rất nhiều.
Để thấy rõ hơn có thể xem topic "Thách thức" . Khi QC dùng phương pháp mạnh để giải "thách thức" , lẽ ra cần có một thái độ cầu thị thì tác giả lại có vẻ không thích thú với pp đó . Hay thật !
- Learn Everything yêu thích